Triệu Húc Hàn lại nói: “Đông Quách tiên sinh thật thông minh, chúng ta đúng là ám vệ của Triệu gia chủ, thế nên không thể để cho tiên sinh thấy mặt thật. Chẳng qua chúng tôi cần mang đáp án về, kính xin Đông Quách tiên sinh có thể cho biết.”
Đông Quách Dị lại ngây ngẩn cả người, dường như không nghĩ nhanh như vậy người đàn ông này đã nhận là người Triệu gia. Chẳng lẽ gia chủ Triệu Húc Hàn muốn giết ông ta diệt khẩu?
Bởi vì cách thám thính này hiển nhiên không muốn Triệu Phiên Vân và Úy Mẫn Nhi liên kết lại.
Triệu gia chủ làm như vậy đã tương đương trở mặt với Triệu Phiên Vân, sẽ mất một phiếu Tây Âu của anh ta. Nếu Triệu gia chủ không muốn ít đi một phiếu thì sẽ không để ông đi mật báo, vậy chẳng lẽ ông chỉ còn một con đường chết?
Trong lòng Đông Quách Dị có phần khủng hoảng, nhưng dù sao vẫn cảm thấy có chỗ không đúng.
“Khụ khụ khụ, Đông Quách tiên sinh vẫn nên nói nhanh đi, chúng ta phải đi về báo cáo.” Kỷ Hi Nguyệt cũng lên tiếng.
“Các người thật sự là người của Triệu gia chủ?” Đông Quách Dị lại hỏi lần nữa.
“Đúng vậy.” Kỷ Hi Nguyệt trả lời, Triệu Húc hàn ho khan một tiếng, có loại cảm giác giấu đầu hở đuôi.
Đông Quách Dị cũng không hỏi nữa. Nếu ông còn sống đi ra ngoài, hai người kia nhất định không phải là người của Triệu gia chủ. Nếu ông chết rồi thì biết cũng vô dụng.
“Chuyện bán đứng bạn bè, tôi thật sự làm không được.” Đông Quách Dị rất nghĩa khí: “Huống hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-vo-truoc-han-thieu-sung-tan-troi/681724/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.