Lệ Khiết Minh mở đôi mắt to tròn ra, chớp chớp vài cái, liền cảm thấy cơn đau dữ dội truyền đến.
Thắt lưng đau ê ẩm, gần như là không cử động được, phía dưới cũng đã sưng đỏ.
Hôm qua khi cô vừa chợp mắt được một lúc, nửa đêm tỉnh lại đã thấy Đông Dịch ở trên người cô hung hăng luận động, đến gần sáng mới chịu buông tha.
Chỗ bên cạnh trống trơn, lạnh ngắt, có lẽ Đông Dịch đã dậy từ lâu rồi.
Lệ Khiết Minh cắn răng, hai tay chống lên giường, ngồi dậy.
*Cạch* Cửa mở ra, Đông Dịch thân mặc sơ mi trắng hút hồn người khác. Trên tay là một khay thức ăn cùng một ly sữa.
Thấy cô đã tỉnh, hắn thoáng mỉm cười, lại bên cạnh cô, đặt khay thức ăn xuống, hỏi: “Đã tỉnh?”
Lệ Khiết Minh không nói, chỉ an oán nhìn hắn. Đông Dịch cười cười, xem ra là cô nhóc này đã giận hắn thật rồi.
Cô nhóc này luôn có một thói xấu, đó là giận rất dai.
“Giận anh sao?” Giọng nói của hắn mang theo một chút tiếu ý.
“…” Giận sao? Cô có quyền được giận hắn sao?
Nhưng cô không biết rằng, vẻ mặt cô lúc này có bao nhiêu đáng yêu, cực kì giống cô vợ nhỏ đang làm nũng.
Đông Dịch ánh mắt sủng nịnh nhìn cô, ngồi xuống, bế cô lên ngồi trên đùi hắn, cố ý để cho hơi nóng của bản thân phả vào tai cô, nói:
“Anh xin lỗi”
Lời xin lỗi không có một chút chân thành nào, nhưng vẫn làm cho tim Lệ Khiết Minh rung động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460320/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.