Lệ Khiết Minh vì đau mà nhăn mặt, hai tay lấy lại ý thức đẩy đẩy Đông Dịch đang hung hăng ra ra vào vào kia
Đông Dịch cho thêm một ngón tay nữa vào, lại thêm một ngón nữa. Ba ngón tay thô bạo khuấy đảo bên trong cô.
Môi hắn chiếm lấy môi đỏ mọng đang phát ra tiếng rên mất hồn của cô. Lưỡi hắn như con rắn, quấn quýt lấy lưỡi cô, nhẹ nhàng mυ"ŧ lấy cái lưỡi thơm tho của cô.
Ngọt! Cô quá ngọt ngào khiến hắn si mê. Trong mắt hắn bây giờ ngoài du͙© vọиɠ dâng trào còn mang theo ánh nhìn dịu dàng yêu thương đầy sủng nịnh.
Cự long thô to đã căng cứng đến cực đại. Đông Dịch rất nhanh thoát ly đi quần áo của cả hai, chỉ nháy mắt, hắn cũng đã tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ như nhộng.
Nhẹ nhàng đưa phân thân vào trong cái động nhỏ hẹp đang rỉ nước của cô. Lệ Khiết Minh cảm nhận được một dị vật đang cố chen lấn vào trong mình, lúc tỉnh táo nhất thì vật đó đã chen vào hết. Đau nhức dâng lên, cô hung hăng đánh vào l*иg ngực rắn chắc của hắn, càu nhàu:
“Đồ khốn, đi ra ngoài… hức… đau…. đau quá… hức”
Của cô đã hơn 2 tuần không làm, liền khăng khít chặt chẽ ấm áp bao bọc lấy hắn.
Đông Dịch nhận thấy Lệ Khiết Minh đã vì đau quá mà khóc. Hắn cúi xuống, hôn lên từng giọt nước mắt chân quý như ngọc trai kia, thì thầm dụ dỗ:
“Bảo bối, ngoan ngoãn thả lỏng… em kẹp chặt quá”
“Hức… đau tôi… ”
“Bảo bối, nhịn một chút, sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-trieu-lac-hi/3460319/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.