Hạ Thường Hi kêu khẽ một tiếng, lờ mờ mở mắt, ánh nắng buổi trưa chói chang chiếu qua ô cửa làm cô nhíu mày lại. Cảm nhận được bàn tay mình đang bị ai đó nắm chặt, cô quay đầu, ngày lập tức liền nhìn thấy đỉnh đầu của người đàn ông đang gục bên giường.
Đầu cô đau như búa bổ, cả cơ thể giống như bị rã ra, đau nhức không thôi, cô chau mày cố nhớ lại vì sao mình lại ở bệnh viện.
“Em tỉnh rồi?” Trịnh Minh Thành nói bằng giọng ngái ngủ, bị động tĩnh của cô làm cho tỉnh giấc. “Có thấy đau ở đâu không?”
Hạ Thường Hi lắc đầu, nghi hoặc nhìn hắn: “Sao tôi lại ở đây?”
“Em không nhớ chuyện gì đã xảy ra ngày hôm qua?”
Cô lại lắc đầu lần nữa.
Trịnh Minh Thành suy nghĩ vài giây, sau đó thở dài, bàn tay tiếp tục nắm lấy tay cô. “Hôm qua, em trúng phải xuân dược.”
Sắc mặt Hạ Thường Hi ngay lập tức liền biến đổi, không cần hắn nói tiếp cô cũng biết chuyện gì đã xảy ra, từng đoạn kí ức đêm qua lại ùa về, kích thích - điên cuồng - trầm luân, từng thứ từng thứ đều hiện về trong đầu cô.
“Xem ra đêm qua làm phiền anh cả đêm rồi, tôi xin lỗi.” Cô nhẹ nhàng nói, vẫn còn nhớ rõ hương bạc hà lành lạnh tối qua bao trùm lấy bản thân.
“Không.” Hắn lắc đầu, tạm thời không để ý đến ý tứ khách sáo của cô, trong giọng nói trầm thấp có vị chua xót. “Đêm qua em bị người ta bịt mắt lại, em ngủ cùng hai người đàn ông khác trong phòng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tieu-thu/1116811/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.