Cô kéo dài giọng điệu mang theo ý nũng nịu nhưng không hề tỏ ra giả tạo.
Trình Hoài Thứ đang băn khoăn mãi mà không lên tiếng.
Đây là muốn xem ai nói trước sao?
Đường Ninh đầu hàng trước, gấp gáp nghĩ ra cách chữa cháy: “Vừa rồi cháu đùa thôi, chú Trình... chú đừng để bụng.”
Cắt lời kịp thời, dù sao cũng tốt hơn là để chuyện này khiến Trình Hoài Thứ tức giận.
Mái tóc dài của cô sau khi sấy khô vẫn còn hơi xoăn, bồng bềnh mềm mại, gò má sau khi tắm vẫn ửng hồng, so với vẻ thanh thuần thường ngày thì càng thêm phần diễm lệ.
Ngay khi cô định từ bỏ ý định này, Trình Hoài Thứ lên tiếng gọi cô lại, kìm nén cảm xúc trong lòng: “Đường Ninh, chú đồng ý với một điều kiện, viết cho chú một tờ giấy cam kết.”
“Giấy cam kết? Cam kết... cái gì?” Đường Ninh lắp bắp nói xong, nhíu mày.
Cô chưa từng viết thứ gì kỳ lạ như vậy.
Trình Hoài Thứ cân nhắc: “Cam kết không đi học thêm mà vẫn có thể tự giác học ở nhà, nếu không làm được phải ngoan ngoãn nghe lời.”
Đường Ninh cảm thấy hành động vừa rồi của cô có thể giải thích là tự đào hố chôn mình, Trình Hoài Thứ chắc chắn sẽ đối xử không kiêng nể, anh nhất định sẽ áp dụng quy định trong quân đội.
Cô lẩm bẩm: “Chú Trình, chú nghiêm túc sao?”
Lời nói ra không cách nào thay đổi.
Đương nhiên anh sẽ không đổi ý, trực tiếp đưa ra thời hạn: “Tối nay nộp cho chú.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-tham-tinh/3599477/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.