Tống Tử Phong vẫn trong cơn điên loạn, hoàn toàn không biết rằng bản thân sắp rơi xuống vực sâu không lối thoát. Đôi mắt tràn đầy dục vọng u tối.
“Reng! Reng!” Đột ngột chiếc điện thoại vang lên liên hồi. Tống Tử Phong đang làm việc dở dang bực mình ném sang một bên.
Dương Thanh Vân cũng lấy làm khó chịu, cô ta phụng phịu vì cụt hứng:
“Hừm. Ai gọi gì gọi lắm thế?”
“Ai biết, kệ đi, chúng ta đang chơi vui, tiếp tục thôi nào!” Tống Tử Phong đưa bàn tay mình xuống phía dưới, kéo toạc chiếc quần nhỏ xinh của Dương Thanh Vân ra, nụ cười nửa miệng đểu cáng.
“Reng...” Tiếng chuông lần nữa phá đám. Thanh Vân tức mình đẩy Tống Tử Phong sang bên, nhăn nhó nói:
“Nghe đi, nếu không thì ném điện thoại luôn chứ như thế này em không hứng thú.”
Tống Tử Phong tức lắm, hắn ta ngồi dậy, xoay người cầm lấy cái điện thoại, định bụng ném đi. Nhưng, chỉ trong tích tắc, biểu hiện trên gương mặt hắn hoàn toàn thay đổi.
“Yên lặng nhé! Là bố anh!”
Ngữ khí Tống Tử Phong khá căng thẳng. Dương Thanh Vân dường như không thèm bận tâm đến cảnh cáo của đối phương, cô ta quay sang trêu chọc. Nhân lúc Tống Tử Phong nghe điện thoại liền trườn xuống áp vào người hắn, dưới lớp váy mỏng manh, nội y đã tháo hết ra nhưng cô ta cố tình mơn trớn vào lưng rồi khuôn ngực của đối phương. Chiếc miệng đỏ hồng và cái lưỡi linh động bắt đầu xâm nhập vào vành tai, lại đi xuống thắt lưng.
Bị kích thích,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809328/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.