Không gian trong phòng lúc này trở nên lúng túng khó xử. Tịnh Hương cũng nín bặt thận trọng nhớ lại xem bản thân có nói sai gì không.
“Vu Quân à... em không có ý...”
“Chúng ta vẫn sẽ đi, nghe nói ngày hôm nay lớp em có họp lớp. Nếu không đi sẽ muộn đó.”
Dương Tịnh Hương giật mình, thậm chí cô còn không biết lớp của cô có họp hành gì cả. Nhưng Vu Quân đã đứng lên đi vào trong, chỉ dặn dò:
“Đồ của em, Hứa Điền Khanh sẽ mang đến, anh đợi em ngoài xe.”
Dương Tịnh Hương có chút không hiểu nổi, nói chuyện tới lui cuối cùng thì anh vẫn bá đạo quyết định thay cô.
“Thôi kệ, cũng không phải không tốt. Mình cũng cần duy trì một vài mối quan hệ.” Dương Tịnh Hương tự nói với chính mình. Ngó đồng hồ đã thấy gần tám giờ tối, đối với nhịp sống đô thị thì đây mới là giờ người ta kết thúc công việc để hẹn hò tụ tập, cô liền đi lên lầu.
“Chị Tịnh Hương, cậu chủ có mua đồ cho chị, mua từ bên nước ngoài đó nha.”
Hứa Điền Khanh vui vẻ mang đến cho Dương Tịnh Hương một cái hộp fullbox cao cấp, bên trong là bộ váy màu đỏ rượu rất đẹp. Tịnh Hương thoáng nhíu mày. Trước đây cô thường mặc những bộ màu sắc nền nã, hiếm khi tỏ ra quá nổi bật bởi Tống Tử Phong không thích cô như vậy.
“Em mặc cho chị nhé.”
“Chị tự làm được mà.”
Tịnh Hương nhẹ nói rồi ôm theo bộ váy vào phòng thay đồ. Chiếc váy rất vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809282/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.