Tô Thiên Cơ trở về nhà với tâm trạng ưu phiền cực độ. Mọi xúc cảm đều thể hiện cả trên mặt. Tô Định Nguyên thấy em gái thái độ kỳ lạ bèn hỏi:
“Này, có chuyện gì vậy?”
“Hừm. Đừng nói em phiền chết mất.” Tô Thiên Cơ ấm ức lên tiếng.
Tô Định Nguyên cầm tách cà phê ngồi xuống bên cạnh, hiếu kỳ nhìn chằm chằm:
“Nào, nói ra nghe nào, có cái gì mà phiền chết được cô chủ Tô. Hay có thằng nhóc nào khiến em bực mình, anh sẽ thay em giải quyết.”
Tô Thiên Cơ nhìn sang đôi mắt đầy vẻ tò mò của anh trai mình thì như nghĩ ra cái gì đó.
“Anh này, anh có biết gì về người tên là Mộ Dung Vu Quân không?”
Tô Định Nguyên vừa nghe cái tên này thì giật mình hoảng hốt, đứng bật dậy hỏi:
“Mộ Dung Vu Quân? Sao đột nhiên em lại hỏi đến anh ta?”
“Sao? Có gì mà anh giật mình vậy?” Tô Thiên Cơ phụng phịu.
Danh tiếng Mộ Dung Vu Quân ở đất Hàn Ninh này đã sớm lan đi muôn nơi. Nhưng Tô Thiên Cơ vốn không bận tâm lắm, chỉ nghe đối phương hủy dung, tính tình quái gở, tàn độc. Nhưng tàn độc như thế nào, Vu Quân đã loại bỏ đối thủ của mình trên thương trường theo những cách nào Tô Thiên Cơ đương nhiên không biết, vì không biết nên cũng không thấy sợ hãi. Ngược lại, Tô Định Nguyên là người làm ăn, những chuyện kia sẽ nghe nhiều hơn một chút.
“Em có ý gì với Mộ Dung Vu Quân hay sao? Anh nói trước, một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809252/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.