“Những người còn sống?”
Tiếng nói vang lên từ Mộ Dung Việt. Dường như ông ta không nhận được bất cứ tin tức gì về Tĩnh Thảo Viên từ phía cảnh sát vậy nên khi nghe mấy lời này không nhịn được mà giật mình.
Mộ Dung Chính thì ngược lại, rất bình tĩnh. Ông ta quay nhìn mọi người nói:
“Chúng ta thấy đó, vụ án sẽ rất nhanh được xử lý, Tĩnh Thảo Viên sẽ trở lại như xưa. Mà Vu Đình, cháu sẽ sống ở đâu?”
“Đương nhiên nếu Tĩnh Thảo Viên mở lại niêm phong thì cháu sẽ về rồi.”
“Ở đó âm khí nặng nề có nên về không?” Mộ Dung Việt hỏi.
Tĩnh Thảo Viên vừa xảy ra một cuộc thảm sát ầm ĩ các mặt báo, chấn động trong và ngoài nước, dù đây là hiện trường vụ án nhưng mọi hồ sơ đã thu thập đủ cả, mọi người có thể trở về sống ở đó.
“Có gì đáng sợ bằng con người chứ? Còn âm khí ấy à? Nếu có thật, ắt họ sẽ tìm người hại họ chứ hơi đâu mà tìm đến cháu?” Mộ Dung Vu Đình lên tiếng.
“Thôi, mọi người cứ ngồi họp, cháu sẽ sớm gửi đến danh sách nhân sự mới. Bây giờ cháu có việc rồi.”
Mộ Dung Vu Đình đứng lên, không vòng vo thêm mà vào thẳng vấn đề. Khuôn mặt Mộ Dung Chính méo xệch. Với ngữ khí đó của đối phương thì có một điều chắc chắn rằng đối phương có chuẩn bị mà đến, cũng đã tính toán tất cả những chuyện mà Mộ Dung Chính cáo già muốn đạt được.
Cuộc họp không kéo dài thêm nữa, mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809223/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.