Diệp Vân Du liền tái mặt. Ở trong cửa hàng còn có nhiều người khác đang mua sắm, nghe thấy Hứa Kim Hoan nói thì che miệng cười.
“Những chuyện ngày xưa cô cũng nhớ rõ nhỉ? Không biết con trai cô đã có mối nào chưa? Liệu còn một sống một chết theo đuổi Tịnh Hương nhà chúng tôi hay không?”
“Này, xem chị kìa, chị nói cứ như Dương Tịnh Hương là do chị đẻ ra, chị coi nó như ruột thịt vậy. Có con bé đó mờ mắt, chứ tôi đây nhìn vào là biết, so với Thanh Vân thì Dương Tịnh Hương chẳng là cái gì, thậm chí còn là cái gai mà chị muốn nhổ đi.”
“Cô...” Diệp Vân Du tức giận đến mức muốn mắng người.
Từ bao năm nay, Diệp Vân Du vẫn xây dựng hình tượng hiền lương thục đức trong mắt người ngoài, đối xử với Dương Tịnh Hương tốt tới mức chính Dương Tịnh Hương cũng không đề phòng. Nhưng Hứa Kim Hoan này lại nhìn thấu bà ta, đã vậy cũng không muốn giữ trong lòng, cứ thẳng mặt mà nói khiến cho bộ mặt thật của Diệp Vân Du cứ thế bị bóc xuống triệt để.
“Ôi. Hoan hỷ. Hoan hỷ. Tính tôi thẳng thắn chị cũng biết mà. Thế sao? Dạo này chị thế nào rồi? Nhà họ Tống không làm ảnh hưởng gì đến chị chứ?”
Hứa Kim Hoan cười xuề xòa, đổi giọng hỏi sang chuyện liên quan đến Tống Tử Phong, chắc là muốn hóng hớt đến hôn sự với nhà họ Tống.
Diệp Vân Du khịt mũi:
“Cũng không có gì. Trước đó nhà họ Dương chúng tôi đã hủy hôn. Lý do chủ yếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809206/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.