Dương Tịnh Hương ở tại Tĩnh Thảo Viên nghiền ngẫm chiếc túi hương mà mộ dung vu quân để lại cho cô. Cô nghĩ đến những gì mà vị quản gia đã nói liền đứng lên chuẩn bị đồ ra ngoài.
“Cô Dương! Nhà họ Diệp xảy ra chuyện rồi.”
Từ bên ngoài, giúp việc truyền tin tới. Dương Tịnh Hương giật mình hoảng hốt:
“Có chuyện gì vậy?”
“Người quản gia bị lên cơn đột quỵ, hiện đã vào viện rồi, bệnh viện Hàn Ninh vừa báo tin, ông ấy nguy kịch, có lẽ không qua được.”
“Gì cơ?” Dương Tịnh Hương nghe như sét đánh ngang tai. Cô vội vàng chạy ra khỏi nhà Mộ Dung, bắt xe đi thẳng tới viện.
Cố Định Khả là người duy nhất còn gắn bó với nhà họ Diệp trong suốt những năm ông ngoại qua đời. Trên đường đi, Dương Tịnh Hương nhớ đến buổi gặp mặt hôm đó, chính Cố Định Khả cũng nói ý tứ với cô là thời gian của ông không còn nhiều. Vậy mà Dương Tịnh Hương lại vì những chuyện rắc rối kia lại vô tình bỏ qua.
Dương Tịnh Hương chạy một mạch vào khoa cấp cứu, liên tục hỏi phòng bệnh của Cố Định Khả.
“Cô là cô Dương phải không ạ? Bệnh nhân yếu lắm rồi, cô mau vào để ông ấy nói lời trăn trối.”
Dương Tịnh Hương chạy thẳng vào căn phòng bác sĩ gọi, trên giường bệnh, Cố Định Khả đang nằm đó với hơi tàn.
“Bác Cố! Cháu tới rồi đây.”
Cố Định Khả đã rất yếu, bác sĩ đẩy Dương Tịnh Hương lại sát bên cạnh ông để nhường cho bệnh nhân và người nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-roi-vao-luoi-tinh/2809205/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.