"Mẫu phi, có lẽ cũng không cần tới cái bệnh đậu mùa này đâu?"
"Thế nào? Ngươi thương hại hắn?" Quý Thái phi mở mắt, ánh mắt bén nhọn.
"Ha ha, mẫu phi người đang nói gì chuyện cười đấy à? Sao ta lại đi thương hại hắn được chứ? Chỉ là hiện tại trong biệt viện lại có không ít người của chúng ta, còn có cái bệnh đậu mùa này có khi so với cái bệnh dịch kia còn nghiêm trọng hơn nhiều, hiện tại bệnh dịch này mặc dù cũng có lây lan, nhưng chỉ cần thân thể khẻo mạnh một chút thì không có chuyện gì, nhưng bệnh đậu mùa này, cũng không phải thân thể tốt là có thể vượt qua được, hơn nữa, mẫu phi, có phải người đã quên hay không, hai chúng ta cũng chưa từng bị bệnh đậu mùa? Nếu sơ sót một cái thì...... Dù sao biệt viện này cách Kính Thành cũng không phải rất xa." An vương bất đắc dĩ nói với mẫu phi của mình, đối với tâm tư của mẫu phi hắn biết rõ, chỉ là chuyện này rõ ràng là không thể không tính toán cẩn thận không phải sao?
Sau một lúc "Con ta yên tâm, trước mặt mẫu phi sẽ không truyền bệnh đậu mùa tới biệt viện, đợi đến khi Hoàng đế vừa chết, ta sẽ cho người đi phóng hỏa đốt cái biệt viện này đi, đến lúc đó liền nói hoàng thượng trước khi lâm chung ra lệnh, cứ để cho người ở trong viện chôn theo với hắn, còn có thể thuận tiện phá hoại danh tiếng của hoàng đế." Quý Thái phi nhàn nhạt nói xong, đắc ý mang vẻ mặt không chấp nhận thất bại.
An vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-quan-sung-hoang-hau-khong-de-choc/1297156/chuong-93-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.