Chương trước
Chương sau
"Hoàng hậu dẫn nhóm người này?" Trương Vân Nguyệt nhíu mày kinh ngạc nhìn Tầm Nguyệt, hiển nhiên không có cách nào hiểu ý tứ lời nói của Tầm Nguyệt.
"Ngươi có nhìn rõ ràng nét mặt của Hoàng hậu nương nương?" Lý Ma Ma nhìn Tầm Nguyệt hỏi, bà biết mục đích lần này hoàng hậu tới khẳng định không đơn giản.
"Không có, không có rõ ràng." Tầm Nguyệt lắc đầu, nàng ta thấy hoàng hậu dẫn một đám người tới đây cũng đã bị sợ đến không được rồi, nơi nào còn có thể đi chú ý nét mặt hoàng hậu
Bà quay sang người cuối cùng "Nương nương ngài?" Lý ma ma lo lắng thay Trương Vân Nguyệt, bà không nghĩ tới hoàng hậu lại có thể thiếu kiên nhẫn như thế, tin tức hoàng thượng bị bệnh dịch mới vừa vặn truyền ra, hoàng hậu liền dẫn người tìm tới cửa.
"Ma ma. Là phúc thì không phải là họa là họa thì tránh không khỏi. Ta tin tưởng hoàng thượng không có việc gì, hoàng hậu nương nương hiện tại nhiều nhất chính là nhốt ta cấm túc, sẽ không có cái gì." thản nhiên nói, hoàng hậu là không nén được tức giận, nhưng nàng tin tưởng hoàng hậu tuyệt đối sẽ không tại thời điểm mấu chốt này đối với mình động thủ.
Hoàng thượng nếu không sao, nhất định sẽ tìm hoàng hậu phiền phức, hoàng thượng nếu đã xảy ra chuyện, như vậy phải có người cõng trên lưng tội danh hại chết hoàng thượng, nếu không có mình nói, tội danh trên lưng kia nhất định là hoàng hậu, điểm này không có thương lượng, ai bảo địa vị nàng tối cao, thường ngày tiếp xúc với hoàng thượng thời gian dài nhất đây?
Cho nên nói hoàng hậu vô luận như thế nào cũng sẽ không để cho hắn chết vào lúc này. Dĩ nhiên, Trương Vân Nguyệt có một loại cảm giác, hoàng hậu lúc này dẫn người tới tuyệt đối không phải là vì cấm túc mình, dù sao hoàng hậu không có cấm túc mình, nàng cũng sẽ không có đi ra ngoài.
Về phần mang đứa bé đi, hiện tại ở thời buổi rối loạn này, ai biết qua được bệnh dịch, bảo bảo có thể hay không lần nữa lại nhiễm bệnh dịch? Đến lúc đó nếu bảo bảo ở trong tay hoàng hậu xảy ra chuyện, vừa đúng lúc Hoàng thượng bình an tỉnh lại, như vậy hoàng hậu cũng tuyệt đối cũng không được tốt.
Thật ra thì lúc Trương Vân Nguyệt nghe hoàng hậu dẫn người tới, trong lòng cũng đã có một loại cảm giác, hoàng hậu lần này tới chỉ sợ là muốn mình đi chăm sóc có liên quan.
"Hoàng hậu nương nương giá lâm, "
"Tham kiến hoàng hậu nương nương, hoàng hậu nương nương vạn phúc."
"Trương thị." Hoàng hậu không để cho người ta đứng lên, mà là rất nghiêm túc mang theo uy nghiêm nhìn Trương Vân Nguyệt.
"Cận thân ở đây." Trương Vân Nguyệt thấy Hoa Lăng Duyệt lần này làm vẻ ta đây cũng biết mình nghĩ không sai, Hoa Lăng Duyệt đây là muốn để cho mình đi chăm sóc.
"Tin tức Hoàng thượng bị nhiễm bệnh dịch nghĩ đến ngươi đã biết, hiện tại Bổn cung đại biểu tất cả tỷ muội hậu cung cho ngươi đi chăm sóc hoàng thượng, nghĩ đến ngươi là sẽ không cự tuyệt, dù sao ngươi trước đã chăm sóc nhị hoàng tử bị nhiễm bệnh dịch rồi, hiện tại chăm sóc phải là rất là thuần thục, chúng ta sẽ chờ Trương muội muội mang đến cho chúng ta tin tức tốt, người tới đưa Thuần sung viện đi vườn Xuân Hòa." Hoàng hậu nói liền một lúc căn bản cũng không có cho Trương Vân Nguyệt cơ hội cự tuyệt, dĩ nhiên Trương Vân Nguyệt cũng sẽ không đi cự tuyệt
Trước không nói mạng của nàng vốn là cùng Triệu Khải Hâm liền cùng nhau, đã nói thân thể này trí nhớ của kiếp trước, Triệu Khải Hâm sống có thể so với thân thể này còn dài hơn ấy.
Đang nghe chuyện Triệu Khải Hâm bị nhiễm bệnh dịch, Trương Vân Nguyệt liền nhớ lại, kiếp trước quả thật có như vậy một sự việc, chỉ là chuyện này cũng không phải xảy ra ở cái thời điểm này, mà là xảy ra ở mùa hè hai năm sau, mà cái thời điểm đó Triệu Khải Hâm xuất cung cũng không phải là để cho hậu cung mấy người kia tuỳ cơ ứng biến, mà bởi vì là chuyện tiền triều bị để ý, không sai biệt lắm, hắn xuất cung nghỉ hè để nghỉ ngơi đi.
Đương nhiên, có thể tình này nàng cũng không biết, chỉ là có một chút khẳng định có thể, không có chuyện An vương mưu phản này,
Có người mưu phản, nàng coi như sẽ không được cưng chiều, trong hậu cung, cung nữ cũng là có tin tức của mình đi, nàng làm sao có thể một chút tin tức cũng không có? Giống như về sau lúc nàng đã biết hoàng hậu hành động, còn có nhà mẹ hoàng hậu, thật ra thì cũng không là toàn lực ủng hộ tin tức này của hoàng hậu.
Đoán chừng thời gian đó, nữ nhân hậu cung đều còn không biết, cung nữ hậu cung cũng đã biết.
Cho nên Trương Vân Nguyệt gần đây lúc đang lúc nghĩ tới nghĩ lui rốt cuộc xác định, chuyện này đã bị hiệu ứng bươm buớm rồi.
Trương Vân Nguyệt không biết, kiếp trước bởi vì nàng cũng không đến, cho nên Triệu Khải Hâm cũng không có đứa bé, mà nếu nói Triệu Khải Hâm không có đứa bé, trong tông thất người của nhà ai cũng có thể, mà rất dễ nhận thấy An vương này, bản thân thế lực không nhỏ, cùng Hoàng đế quan hệ gần tôn thất Vương Gia, là có khả năng thừa kế ngôi vị hoàng đế nhất, như vậy nếu có thể quang minh chánh đại thừa kế ngôi vị hoàng đế, tại sao muốn đi tạo phản?
Mà nay, có Trương Vân Nguyệt cái biến số này, hơn nữa có tiểu bằng hữu Triệu Thiên Sâm, có đứa con trai thông minh này, ngôi vị hoàng đế của Triệu Khải Hâm có thể nói là ngồi vững vàng rồi, dưới tình huống như thế, An vương làm sao có thể an tâm chờ đợi Triệu Khải Hâm trăm năm?
"Cận thân phải đi ngay chăm sóc cho hoàng thượng, Lý ma ma, mấy người các ngươi ở lại bên trong vườn Thúy Trúc chăm sóc tốt nhị hoàng tử. Không làm cho nhị hoàng tử đi ra ngoài, chờ ta sau khi rời đi vườn Thúy Trúc, không làm cho người nào vào vườn Thúy Trúc quấy rầy nhị hoàng tử." Trương Vân Nguyệt thản nhiên nói, cũng không có bởi vì hoàng hậu đứng ở trước mặt cũng không phân phó.
Hoa Lăng Duyệt vốn là muốn làm cho người ta trực tiếp đem Trương Vân Nguyệt lôi đi, lại không nghĩ rằng Trương Vân Nguyệt cả người rất bình tĩnh, mình nói để cho nàng đi chăm sóc hầu hạ, trên mặt nàng cũng không có chính mình lộ ra loại vẻ mặt hoang mang sợ hãi.
Hoa Lăng Duyệt cảm thấy có thể là bởi vì Trương Vân Nguyệt trước chăm sóc Triệu Thiên Sâm, cho nên cảm giác mình chăm sóc Triệu Khải Hâm cũng không có vấn đề.
Hoa Lăng Duyệt ngược lại cũng muốn đi chăm sóc, nàng cũng không thừa nhận vì mình không như Trương Vân Nguyệt, chỉ là nàng cuối cùng không có đi. Bên trong vườn Thúy Trúc, cung nhân cũng không phải là cũng chưa có người dính vào bệnh dịch, huống chi trong năm ngày này, cả bên trong biệt viện lại có một loạt cung nhân ngã xuống, hiện tại tất cả cung nhân bên cạnh các phi tử cũng thiếu một nửa, chỉ có người hầu hạ bên cạnh Triệu Khải Hâm thì vẫn nguyên nhân số, cũng là từ chỗ khác điều đi qua.
Triệu Khải Hâm bị nhiễm bệnh dịch có thể nói là hoàn toàn không ngoài dự đoán của mọi người, bởi vì năm ngày này, lúc thời gian cung nhân ngã xuống nhiều nhất đúng là bên cạnh Triệu Khải Hâm.
Triệu Khải Hâm thật ra khiến người đi tra xét chỗ ở của chính hắn, chỉ tiếc hắn lại cũng không có tra được cái gì
Điểm này Hoa Lăng Duyệt cảm thấy rất nghi ngờ, Triệu Khải Hâm cơ hồ đem cả vườn Xuân Hòa cũng lật qua, giải quyết xong vẫn không có tìm ra vật bẩn, không thể không nói người của An vương rất biết giấu đồ. Tính bây giờ muốn những thứ này có ích lợi gì, hi vọng Trương Vân Nguyệt thật có thể đem hoàng thượng chăm sóc tốt.
Tâm tình của Hoa Lăng Duyệt rất phức tạp, đối với Triệu Khải Hâm, ban đầu nàng cũng là yêu, nhưng hiện tại, yêu cũng không có nữa, nhưng biết hắn lại chết vì bệnh dịch, trong lòng Hoa Lăng Duyệt cảm giác vô cùng phức tạp, nàng cũng không nghĩ Triệu Khải Hâm cứ như vậy chết đi. Có sao trong nháy mắt kia, ý tưởng của nàng, coi như Triệu Khải Hâm muốn chết cũng phải chết ở trong tay của nàng, loại ý nghĩ này vô cùng đột ngột xông ra, nhưng thế nào cũng đuổi không ra.
Trương Vân Nguyệt đi tới vườn Xuân Hòa, phát hiện cung nhân bên trong vườn Xuân Hòa bị Vương Kỳ cùng Ngụy Đình, dưới sự chỉ huy của hai tổng quản đem trọn cả vườn Xuân Hòa chăm sóc rất tốt, tất cả cung nhân đều không trở ngại làm chuyện của mình, bên trong vườn Xuân Hòa, khắp nơi đều tràn đầy vị chua 
"Vương tổng quản, Ngụy tổng quản."
"Thuần sung viện nương nương?" Vương Kỳ cùng Ngụy Đình hai người kinh ngạc nhìn Trương Vân Nguyệt, vẻ mặt kinh ngạc của bọn họ cũng biết bọn họ là không ngờ Trương Vân Nguyệt lại xuất hiện tại nơi này.
"Bên cạnh hoàng thượng luôn là cần người chăm sóc." Trương Vân Nguyệt bình tĩnh ôn hòa nói, cũng không có bao nhiêu tức giận, tâm tình không cam lòng, này đến lúc đó khiến hai người Vương Kỳ cùng Ngụy Đình cảm thấy rất là kinh ngạc.
Hai người bọn họ thấy người đang đến là Trương Vân Nguyệt, trong nháy mắt liền hiểu rõ Trương Vân Nguyệt bị người tính kế rồi, bọn họ vốn chỉ muốn Trương Vân Nguyệt sẽ phải không cam lòng, tiếp theo chăm sóc nàng nhiều nhất chính là làm dáng một chút ở bên cạnh chỉ huy dưới sự chỉ huy người, hôm nay tới hình như không phải có chuyện như vậy, Trương Vân Nguyệt quá mức bình tĩnh.
Trương Vân Nguyệt bình tĩnh chọn một gian phòng nhỏ bên cạnh phòng Triệu Khải Hâm vốn là không có ai ngủ làm thành gian phòng nhỏ của mình, làm nơi nghỉ ngơi, gian phòng này vốn là nơi sau khi Triệu Khải Hâm xử lý tấu chương nghỉ ngơi.
Hai người Vương Kỳ thấy Trương Vân Nguyệt đem bọc quần áo của mình để xuống, mà phía sau của nàng căn bản cũng không có người hầu đi theo. Một tia nghi ngờ thoáng qua.
"Thuần sung viện nương nương không có mang người bên cạnh tới sao?" Vương Kỳ thân là nội thị tổng quản, cái thời điểm này dĩ nhiên là cần hắn tiến lên hỏi thăm.
Trương Vân Nguyệt quay đầu cười nói: "Bên cạnh Hoàng nhi không ai, ta không yên lòng, tự ta có thể chăm sóc mình. Huống chi hôm nay, bên trong biệt viện, cung nữ người cũng không nhiều, ta nếu là tìm hoàng hậu yêu cầu người, hoàng hậu nhất định là không đồng ý, như thế còn không bằng tự ta chăm sóc mình."
Vương Kỳ cùng Ngụy Đình, hai người đều là người bình thường, Trương Vân Nguyệt nói cũng không phải là bí ẩn gì, hai người tự nhiên hiểu.
Đây chỉ sợ hoàng hậu điều động cung nhân bên trong vườn Thúy Trúc, hơn nữa hiện tại cung nhân bên trong vườn Thúy Trúc bố trí coi như là nhiều nhất, bởi vì nguyên nhân có một nhị hoàng tử ở, cho nên hoàng hậu cũng không lý tới do đi điều động cung nhân bên trong vườn Thúy Trúc, nếu là Trương Vân Nguyệt chính mình tự đi tìm hoàng hậu nhân yêu cầu người, hoàng hậu liền lập tức động người ở trong vườn Thúy Trúc.
"Nương nương chờ, tiểu nhân phải đi tìm một cung nữ tới chăm sóc ngài." Vương Kỳ nói xong xoay người đi ra.
Trương Vân Nguyệt tùy ý khoát tay, dù sao tiếp theo cho dến ngày Triệu Khải Sâm khỏi thì vẫn như trước kia, nàng không chuẩn bị nghỉ ngơi thật tốt liền chăm sóc Triệu Khải Hâm.
Quyết định chủ ý của Trương Vân Nguyệt cũng không cảm thấy cái cung nữ kia có cơ hội đơn độc chăm sóc mình.
Bên ngoài biệt viện, An vương nhận được tin tức Triệu Khải Hâm bị nhiễm bệnh dịch, lập tức hưng phấn.
"Mẫu phi, mẫu phi, chuyện vui, chuyện vui lớn." An vương hưng phấn vọt vào viện mẫu phi của mình, Quý Thái phi đang ngồi ở trên ghế tựa bình yên phơi nắng.
"Việc vui gì để cho ngươi vui mừng đến như vậy?" Quý Thái phi mở mắt tùy ý hỏi, ở nàng ta, khi mẹ con Thái hậu không có chết vậy thì không thể coi như là chuyện vui chân chính.
"Mẫu phi, nhi tử mới vừa nhận được tin tức, tiểu tử Triệu Khải Hâm kia bị nhiễm bệnh dịch rồi." An vương kích động nhìn mẫu phi của mình, chờ mẫu phi và mình cùng nhau vui mừng.
"Cái này thì có cái gì là vui mừng hay sao? Ngươi đừng nhìn đứa con kia của hắn, dưới tình huống không có dược liệu cũng có thể sống quá ba ngày, cuối cùng còn không phải là bình yên vô sự tỉnh lại. Triệu Khải Hâm là một đại nam nhân, thân thể tốt lắm, ngươi cảm thấy hắn không như một đứa bé? Ta nói với ngươi, ngươi phải lấy nếu nói bệnh dịch cũng biết phải lợi hại chút đó, ta hai ngày trước sai người ta đi chuẩn bị vết máu của bệnh đậu mùa, ngươi đi để cho người của ngươi đưa vào." Quý Thái phi tùy ý nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.