Trì Ninh một đêm này ngủ đến cực kỳ an ổn, không còn nửa đêm cả người lạnh băng mà bừng tỉnh nữa.
Hắn sợ lạnh, đã vào cuối hè, nhưng dù có đắp một cái chăn dày vẫn lạnh đến không thể nào đi vào giấc ngủ.
Tối nay lại khác, bên người Trì Ninh tựa hồ như đang đốt một bếp lò nhỏ, hắn cả người được dán đến vô cùng ấm áp, nóng hừng hực.
Nguồn nhiệt kia ôm lấy hắn, đem hắn vây lại một chỗ.
Trì Ninh nếm được chút ngon ngọt, nhịn không được cuộn thân mình nhích gần lại phía trước, trong cổ họng phát ra tiếng lẩm bẩm thoải mái.
Cánh tay để ngang bên hông hắn tăng thêm sức lực, chỗ da thịt dán vào nhau nhanh chóng ấm lên, Trì Ninh mơ hồ nghe thấy có người hỏi: "Còn lạnh không?"
Trì Ninh một đêm ngon giấc.
Ngày hôm sau Cố Lăng Tiêu đúng giờ tỉnh lại, đầu óc sau một hồi hỗn độn, hắn chậm rãi nhớ lại mình đang ở trong phòng ngủ của sư tôn, trên giường của sư tôn, nằm trong lòng ngực hắn.......Là Trì Ninh.
Cố Lăng Tiêu cúi đầu nhìn, chỉ thấy trước ngực đệm chăn quấn thành một đoàn. Là do tối hôm qua Trì Ninh ngủ lăn qua lăn lại, đem chính mình gói kín mít vào trong chăn.
"Đừng để chăn quấn hỏng." Cố Lăng Tiêu nói thầm, đem góc chăn nhấc lên rồi kéo xuống.
Chăn gấm được kéo xuống, người trong lòng ngực lộ ra thính tai, còn có vài sợi tóc dán vào sau lưng..... Tóc màu trắng?
Cố Lăng Tiêu trong lòng cả kinh, động tác trên tay cũng dừng lại.
Hắn dùng sức chớp chớp mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-my-nhan-su-ton-benh-kieu/226420/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.