- Ê hê, thằng nhóc kia. Ngươi đang làm gì ở đây vậy?
- Thằng nhóc? Ngươi là nữ nhi nhà nào mà hỗn xược quá vậy?
- Ta là người nào ngươi cần biết để làm quái gì? Mà... trong cái hậu cung rộng lớn như này mà cũng có nơi ảm đạm như thế sao?
Một con nhóc ngây ngô nghiêng đầu hỏi nhỏ, người nó vẫn đang vắt vẻo ở trên bức tường lớn, trèo lên được nhưng bị kẹt lại không dám xuống. Lại vớ ngay cái lúc đang đói meo cả ruột thì bắt gặp một cậu nhóc ước chừng khoảng mười tuổi đang ngồi dưới vườn nướng gà, hương thơm cứ xộc vào mũi nó làm cho nó không tài nào cưỡng lại được.
Nó cứ ngồi chỗm chệ trên tường, vừa sợ ngã lại vừa sợ bị người ngoài bắt gặp. Nó liền í ới gọi với tên nhóc đang chống nạnh đáng dưới đất ngước mắt lên nhìn nó. An Kiều gắt gỏng lên:
- Mau đỡ ta.
- Tại sao?
- Không ta ngã mất. Nhanh lên!
- Đừng có mà ra lệnh.
- Xin đấy, ta không thể xuống được, huhu...
Lý Nghiêm vẫn chống nạnh mà dùng đôi mắt khó chịu nhìn đứa trẻ gầy gò ở trên tường lớn, chẹp miệng một cái rồi nhếch mép cười xảo trá:
- Gọi đại ca đi nhóc.
- Đại ca cái con khỉ ấy. Hứ!
- Vậy thì khỏi xuống đi.
Nói rồi hắn quay mặt đi, cậu nhóc Lý Nghiêm lại tiếp tục cúi xuống hì hục nướng gà để lại cô nhóc An Kiều đang ú ớ ở vắt vẻo trên tường, đen cả mặt lại.
- Ơ kìa, cái thứ gì mà vô tâm thấy gớm á.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965066/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.