- Đổng Triết, sao rồi? Chết chưa đấy?
Đổng Triết từ từ mở mắt, toàn thân vẫn toàn những vết thương chằng chịt. Sử Hy Đình lo lắng khi nhìn thấy Đổng Triết bị trói chặt trên thanh gỗ hình chữ thập ấy, cả cơ thể cường tráng với biết bao vết thâm tím và những vết thương khắp cơ thể. Hắn ta đi vào, mau chóng cùng đồng đội cầm kiếm chém đứt hết những sợi dây thừng trói quanh người Đổng Triết rồi hỏi tiếp:
- Ổn chứ?
*Gật*
- Ngươi vẫn không thèm nói gì nhỉ.
- A... Ư...
- Gì vậy, Đổng Triết?
- Ha!
- Haizz. Thôi để ta đưa ngươi đi gặp quân y.
Nói rồi Hy Đình đưa Đổng Triết đi gặp quân y, cũng không quên hỏi hắn xem có biết hoàng hậu ở đâu hay không nhưng hắn cũng mù tịt. Vừa gặp quân y, họ đã xử lý toàn bộ vết thương trên người Đổng Triết một cách nhanh chóng. Chỉ là họ không hiểu, có người nào tốt bụng cho Đổng Triết uống thuốc cầm máu đắt đỏ ấy trong khi vừa bị tra tấn hay sao? Điều lạ lẫm hơn là, Đổng Triết cứ chỉ chỉ vào miệng mình rất quái đản. Khám ra mới biết, Đổng Triết bị cho uống thuốc độc bị câm luôn rồi.
- Có cách nào để chữa cổ họng cho hắn không?
- Thần thật sự bó tay. Thuốc này vẫn chưa tìm ra thuốc giải nhưng thần vẫn sẽ cố gắng tra cứu xem sao.
- Được!
Vốn dĩ cũng chẳng dám ôm nhiều hi vọng làm gì cả, bởi vì Đổng Triết cũng đã nhận ra được vấn đề. Hắn cũng chẳng thấy đó là điều cấp thiết, bởi lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965065/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.