Lý Trung tỏ ra không phục mà đứng dật dậy, dùng sức trâu bò của mình vật ngã đám binh lính dáng ghì chặt đầu mình. Rồi hắn lững thững đi ra phía giường, nơi vương vãi toàn bộ y phục của đôi cẩu nam nữ mặt dày không biết sợ là gì. Lý Trung với lấy áo choàng, nhanh chóng mặc vào rồi thắt đai lại. Sau đó hắn cũng hằm hằm đem y phục đưa cho Vân phi để nàng ta che đi cơ thể trần trụi của mình lại. Vân phi kinh hãi vội vàng cầm lấy y phục vừa được ngũ vương gia ném cho, mải móng choàng quanh người. Cả thân hình nhỏ bé đang không ngừng run rẩy lên vì sợ sệt như con chim chưa đủ lông đủ cánh đã bị rơi ra khỏi tổ.
Đúng là điều gì càng nghĩ tới lại càng mau chóng đến. Khi nãy còn đang sợ rằng bị người ta trông thấy vậy mà bây giờ không những là hoàng hậu mà còn là tất cả những người trong hậu cung đứng quây quần xung quanh nhìn nàng ta bằng ánh mắt khinh bỉ. Vốn là người ngoại quốc, cũng chỉ dám dựa vào chút nhan sắc để quyến rũ hoàng thượng. Mong mỏi sẽ có một ngày hoàng thượng cũng nhìn nàng ta một cách âu yếm như thể đang nhìn hoàng hậu. Ước muốn một ngày được lên làm hoàng hậu, thay thế Cố An Kiều để làm mẫu nghi thiên hạ của nước Vân Nam. Lòng tham vô đáy chưa kịp thực hiện được một chút đã bị bại lộ mất rồi.
Nàng ta sợ rằng Như Tuyết sẽ khai ra là Vân phi và ngũ vương gia đứng sau giật dây, khi nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965055/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.