Lý Trung đá chân đẩy cửa đi vào bên trong, miệng hắn cứ mỉm cười gian tà khó hiểu mà nhìn nàng ta đắm đuối không rời. Hôm nay hoàng thượng cũng không có trong cung, những phi tần cũng đang ở lại biệt viện hoàng hậu chắc hẳn cũng chưa thể trở về ngay được. Càng huống hồ, mỗi biệt viện trong cung đều cách xa nhau ít nhất cũng hàng nghìn thước* nên đây chính là quãng thời gian ngàn vàng để hắn hành động. 
" Nếu hoàng huynh không ăn thì hoàng đệ đây sẽ xử lý hộ. " 
Hắn mỉm cười đi vào bên trong rồi đá chân đóng cửa lại. Vân An như hiểu ra vấn đề mà không ngừng vẫy vùng trong vòng tay lớn. Nàng ta hốt hoảng, nói lắp: 
- Ngài... Ngài đang tính làm gì vậy? 
- Nàng biết rồi còn hỏi. 
- Không được, ngài không được phép làm thế. 
Hắn ném phịch nàng ta xuống giường, không hề tỏ ra thương hoa tiếc ngọc như những lời đường mật khi trước. Hắn tức giận vì lần nào nàng ta cũng tự mình tiến lên với hắn một bước, xong rồi sợ hãi lùi lại ba bước. Hắn quát: 
- Sao bổn vương lại không được? 
- Ta... Ta là phi tần của hoàng thượng, không phải thê tử của ngài... 
Nàng ta bị ném xuống giường liền nhăn mặt sợ hãi, hắn chưa từng hành động kinh hãi đến như thế cả. Xưa nay gặp hắn, hắn đều biết giữ lại khoảng cách mà hành xử. Nay lại vì gì mà nổi điên lên như con thú hoang như thế? 
- Bổn vương cũng là nam nhân, cũng có nhu cầu sinh lý. 
- Nhưng với ta thì không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965054/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.