Hoàng hậu gọi A Đào lại rồi nói:
- Thủ tiêu ngay lập tức.
- Tiểu thư, đây là thứ gì vậy ạ?
- Là thứ mà không nên để ai có thể động chạm vào được. A Đào cứ đem đi đốt đi, nếu để vào tay kẻ khác, sợ là lại gặp chuyện.
- Nhị điện hạ thế mà lại muốn tính kế với người, đúng là ăn gan hùm mà. Ngài ấy không sợ hoàng thượng biết được hay sao?
- Hoàng thượng biết thì đã sao chứ? Vật này đâu phải ai cũng biết, hơn nữa nhìn qua cũng đâu có hại. Mặt khác, chắc hẳn hắn ta lại đang lợi dụng thời cơ khi ta và hoàng thượng đang bất bình. Đúng là thừa nước đục thả câu mà... Haha, A Đào đừng nhăn mặt nhăn mày như thế. Trông khó coi chết được!
A Đào phồng má lên vì giận dữ. Bên hoàng hậu lâu năm như thế, loại người nào cũng đã từng gặp qua. Chỉ có người không biết trời cao đất dày, mưu mô xảo quyệt như nhị hoàng tử nước Lạp Tư ấy là người đầu tiên từng thấy. Đến hoàng thượng nước Vân Nam ta mà cũng không thèm kính nể phần nào, có lẽ là đang âm mưu điều gì đó rồi chăng? Cái ánh mắt gian xảo cứ lén lén ngước lên nhìn hoàng hậu khi nãy làm cho A Đào hễ cứ nghĩ tới là lại cảm thấy rùng mình. Thế mà lại dám tư tưởng tới hoàng hậu của Vân Nam, lại dám mơ mộng hão huyền với ái hậu của hoàng thượng hay sao? Nhìn cái dáng vẻ vô tư, tự cao tự đại ấy là đã khiến tâm tình A Đào bực bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965033/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.