Hôm ấy, Vân Lục Lang cố tình thả cho con mèo chạy mất. Sau đó lấy cớ mất mèo mà vội vã đi tìm. Hắn vô tình theo chân mèo mà tới biệt viện khang trang, thanh tịnh ấy. Rồi lại " vô tình " gặp được nàng.
Không nhanh không chậm, Vân Lục mở cửa bước vào bên trong, bắt gặp nàng đang nằm trên cái chõng tre tắm nắng. Mắt nhắm nghiền, một tay cầm quạt phe phẩy lấy gió. Nàng nghe thấy tiếng động mà chợt mở mắt ra nhìn về phía cửa lớn, nàng ngồi dậy tao nhã mà không nói một lời nào cả. Con mèo Ba Tư lúc nãy đi lạc vào đây, hiện tại đang nằm ngủ ngon lành bên cạnh nàng. Chẳng hiểu vì gì mà nàng lại có duyên với nó thế, lần nào cũng vô tình gặp nó rồi nó đều ngoan ngoãn bên cạnh nàng như thể nàng mới là nữ chủ nhân của nó.
Lúc sau nàng hỏi:
- Chẳng phải là nhị điện hạ của Lạp Tư đó ư? Ngài tới đây là tìm mèo à?
- Nương nương thật sự không nhận ra ta?
- Vừa nhìn con mèo này là bổn cung đã biết chủ nhân nó là ai, nhưng không ngờ lại là nhị điện hạ. Nào, mời vào!
Hắn gật đầu đồng ý, trong lòng như đang nở hoa, trống chiêng đánh liên hồi ăn mừng. Kể từ cái ngày gặp nàng ở lễ hội đêm thả đèn trời khi ấy, hắn đã một lòng mến mộ nữ nhân với khuôn mặt phúc hậu, lại mỉm cười nhẹ nhàng với hắn khiến cho con tim hắn rạo rực không ngừng. Vì đã phải lòng nữ nhân, hắn liền cho người đi điều tra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/965032/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.