Hắn nghe thấy Tả Quân nói ý như thế liền bật cười. Quả là tên Tả Quân này không hề có ý định muốn chơi đùa lâu thêm một chút. Tuy rằng sách lược của hắn ta rất cao thâm và hắn cũng rất điềm tĩnh, nhưng có vẻ hắn vẫn rất thích chiêu trò đánh nhanh thắng nhanh. Sâu trong thâm tâm của kẻ mưu mô kia vẫn là không thích dài dòng như hoàng thượng. Lý Nghiêm vẫn ngồi cười, tiện tay lấy một quân cờ đi một hướng khác rất khó hiểu, chẳng phải đánh chặn một cái là ăn trắng rồi hay sao? Vậy mà Lý Nghiêm vẫn ung dung uống trà thưởng hoa, hắn cười nhẹ, hướng đôi mắt sâu hoắm lên nhìn trực diện vào Tả Quân khiến cho Tả Quân khẽ chau mày lại, hắn tiếp lời:
- Chẳng phải để bọn chúng đấu đá nhau sẽ thú vị hơn sao?
Tả Quân nhếch mày khó hiểu, hỏi:
- Ý ngươi là thừa tướng?
- Chứ gì nữa... Cần gì vội vàng, rồi đâu sẽ vào đấy thôi!
Lý Nghiêm đứng dậy, một tay chống nạnh cười thích thú. Nói thật, sẽ chẳng ai có thể hiểu nổi cái tính thất thường này của hoàng thượng ngoại trừ Tả Quân, chỉ tiếc Tả Quân không hề muốn phủ nhận ý đồ của hoàng thượng là đúng đắn. Trên đời này có hai người làm chí cốt của nhau, nhưng hai phe lại đối lập. Một người vẻ ngoài điềm đạm, nho nhã nhưng bên trong luôn muốn mau chóng tóm gọn quân giặc. Một người thì bên trong xảo quyệt, mưu mô lại hay thích lợi dụng kẻ khác làm quân cờ cho mình.
" Chiêu trò mượn đao giết người này quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-hoang-hau/964984/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.