Sau khi thuận lợi về nhà, Du Dữu trạch một lèo đến tận mùa đông.
Có một ngày Thương Am nói từ “ra ngoài”, cậu liền phản xạ có điều kiện cởi quần áo.
Là cái kiểu cởi sạch trơn ấy đấy.
Rồi cười lạnh “Hoặc là chuổng cời (chạy rông),hoặc là trạch!”
Sau đó, mỗi lần Thương Am muốn kéo cậu ra ngoài thì trước đó đều phải kéo hết rèm cửa sổ trong nhà lại.
Về sau nữa, mỗi lần Thương Am kéo rèm cửa sổ, Du Dữu lại bắt đầu cởi.
Cho đến khi Thương Am nương theo cách chống đối không chút ngượng ngùng ấy, “mần” Du Dữu một trận.
Thương Am thật sự rất muốn đưa Du Dữu ra ngoài.
Nếu phải nói vì sao, thì thật ra hắn cũng không nói được.
Nhưng muốn tìm lý do thì Du Dữu có cả 1000 cái cớ để ở nhà, mà Thương Am thì chỉ có 999 lý do để kéo Du Dữu ra ngoài.
Sao lại nói là 999 à, chắc chắn không phải là vì khuyến mãi giảm giá, mà chỉ vì 1000-1 bằng 999.
“Du Dữu, biết hôm nay là ngày gì không?”
“Biết!”
Thương Am cảm thấy vui vẻ bội phần.
Du Dữu chịu đáp lại lời của hắn, như vậy thì hắn có thể thuận thế/dễ dàng khơi ra lý do đi chơi hôm nay...
Du Dữu ngồi rung chân trên xích đu tròn, “Hôm nay ấy à! Là sinh nhật của Thỏ Tuyết!”
Thấy rõ hình ảnh trên màn hình của Du Dữu, nụ cười của Thương Am dần dần tắt ngóm.
Thì ra Thỏ Tuyết không phải là thỏ, mà là một người giấy.
“Thật ra thì, hôm nay là Noel.”
“Ồ...” Du Dữu muộn màng gật đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-em-de-em-trach/1807644/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.