Xe dã ngoại là một vật tốt.
Điểm tốt nhất của nó là có thể kéo rèm lại, lại còn có thể trốn ở bên trong không ra.
Du Dữu núp vào một góc kín ở tầng trên, lấy vài vật dụng cưng cứng và đệm dựa lớn quây thành một cái động nhỏ, rồi chui vào đóng nắp lại.
Cảm giác an toàn level max!
Thương Am xuống xe mua đồ ăn vặt ở ven đường xong quay về, liếc tìm một vòng trong xe không thấy cậu, cuối cùng dừng ở trước đống vuông vuông nhỏ nhỏ này, thuần thục nâng tay gõ gõ.
Du Dữu ở bên trong lên tiếng: “Ai đó?”
Thương Am: “Bánh Tacos.”
Bên trong phát ra tiếng sột soạt, rồi một bàn tay nhỏ, trắng nõn nà thò ra từ trong khe hở, quơ quào bốn phía.
Thương Am đặt đồ ăn vào trong tay cậu, thở dài: “Ra ăn đi.”
“Không muốn ~”
Thương Am nắm lấy cái tay kia, ngồi xuống cạnh giường, cúi đầu hôn lên cổ tay, rồi dọc theo đường cong của cánh tay, hôn đến tận khuỷu tay.
Tay Du Dữu run lên, suýt nữa làm rơi cả bánh Tacos, “hic hic” giằng lại.
“Anh đừng có giở trò lưu manh nữa, có giỏi thì xe chấn* luôn đi!”
Xe chấn: chắc là ai cũng biết rồi, nhưng mà vẫn cứ chú thích nhỏ nhỏ là nó là ấy ấy trong xe ó cả nhà.
Thương Am thẩm nhủ, cũng không phải hắn không dám.
Chỉ là trước đó phải đậu xe ở chỗ nào đó tương đối ít người thì tiện hơn, làm ở trước tiệm bánh Tacos có vẻ không hay lắm.
Nửa tiếng sau.
Du Dữu bò từ trong ổ nhỏ ra, thấy Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-chiem-em-de-em-trach/1807643/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.