Buổi trưa tại quán nhỏ tĩnh lặng, Kiều Lệ không lên tiếng phá vỡ. Triệu Gia Viễn cười nhạt nhòa, dựa hẳn lưng vào ghế nhớ về những chuyện xưa cũ.
- Cô không nói, vậy tôi nói cho cô nghe chuyện của tôi nhé! Ba tôi từng lén lút qua lại với một người phụ nữ ở Giang gia, mẹ tôi vì hai chữ "gia đình" mà khóc lóc van xin níu kéo, thế nhưng cái mà bà nhận lại chỉ là sự lạnh nhạt cùng tờ giấy ly hôn. Bà và tiểu tam xảy ra xô xát, cả hai người đều phải nhập viện, nhưng người phụ nữ kia may mắn hơn rất nhiều, bởi sau sự việc ấy mẹ tôi còn phải chịu thêm những đòn roi từ người đàn ông mà mình gọi là chồng.
Năm đó, sau khi mối quan hệ bất chính của Triệu Tư và Giang Ánh bị phát hiện, bà nội Giang đã tới tìm Triệu Tư để nói chuyện nhưng chỉ gặp được Triệu Gia Viễn. Lúc ấy anh còn là một cậu thiếu niên, bà ấy xót con gái mắng mẹ anh là loại phụ nữ ra tay tàn độc, anh làm sao có thể đứng im nên đáp trả có phần nặng lời. Nhưng anh lại không biết rằng, khi mình quay lưng đi thì huyết áp bà ấy tăng cao dẫn đến bị tai biến, mọi người đều mắng anh là kẻ giết người, cũng vì thế mà anh bị cha ruột của mình đánh đến sống dở chết dở. Không lâu sau đó, bà nội Giang mất, Giang Ánh chia tay với Triệu Tư, ông ta điên vì tình mà treo cổ tự tử.
Triệu Gia Viễn bị cuốn vào những năm tháng xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-can-chan-tinh-de-yeu-em/2478877/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.