Kiều Lệ ngẩn người, nụ cười cũng trở nên cứng nhắc, hai cánh môi khép lại, vài thước phim xưa cũ chạy ngang qua đầu. Đã có ai chưa nhỉ? Có ai từng khen nụ cười của cô đẹp, hay họ chỉ bảo cô làm vẻ mặt hòa nhã cho họ vui, chắc có lẽ ngoài Trương Hạ ra thì Giang Tuấn là người đầu tiên và… sẽ là người cuối cùng.
Cánh môi hồng mím lại, cô cúi đầu, lại chìm đắm vào một cõi âm u. Giang Tuấn hận mình sao không đợi thêm chút nữa, để nụ cười vô tư ấy đừng vội vàng vụt tắt, anh kéo cằm cô lên, kề trán vào trán cô, ngữ điệu trầm thấp nhẹ nhàng.
- Kiều Lệ của anh sắp được mười chín tuổi rồi nhỉ?
Kiều Lệ che miệng, ngăn cho cái hôn chuẩn bị tới, nhíu mày hỏi lại:
- Thì sao?
- Không sao cả, chỉ là thấy em lại cao thêm một chút rồi nhưng vẫn gầy như vậy, sau này mỗi ngày anh sẽ đều pha sữa vỗ béo em.
Dứt lời, sau gáy Kiều Lệ bị kéo nhẹ một cái, hai cánh môi chạm nhau, chiếc lưỡi mềm ướt nhẹ nhàng tách hàm răng tiến vào trong chạm vào đầu lưỡi nhỏ. Áo ngủ bị kéo lên cao, đôi ngực tròn ẩn trong lớp áo lót trông vô cùng no đủ. Giang Tuấn luồn tay ra sau, bấm nhẹ một cái, chiếc áo nhỏ xinh bị vứt xuống sàn, chấm hồng hào lộ ra, anh phủ tay mình lên vừa bóp vừa se nhẹ.
Tiếng mưa ngoài kia không lấn át được tiếng thở dốc phát ra từ cổ họng run rẩy của Kiều Lệ, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-can-chan-tinh-de-yeu-em/2478872/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.