Các cơ sở của nhà họ Giang khắp thành phố Nam Châu phần lớn đều đã bị đình chỉ hoạt động, chỉ riêng Mộc Hoa và vài khách sạn bốn sao là còn được duy trì, nhưng một tuần đủ bảy ngày đều thưa thớt khách.
Lâm Tư Mỹ và Kiều Lệ ngồi ở quầy pha cà phê, vừa nghe tin cô mang thai suýt nữa chị ấy đã hét lên. Tư Mỹ vui mừng vì từ nay cô đã có một chỗ dựa vững chắc, nhưng còn chưa hết phấn khích thì nụ cười trên môi đã tắt ngấm bởi câu hỏi phía sau.
- Bao giờ thì chị về Vân Chu, cho em quá giang có được không?
- Em đang mang thai, đi đường xa sẽ không tốt, hơn nữa về đó cũng đâu còn ai.
Kiều Lệ không định nói với ai chuyện mà mình đang làm, nhưng sau khi cô rời đi thì vẫn cần một nơi để ẩn náo. Ở Vân Chu cô đã không còn họ hàng, chỉ có thể nhờ chị Tư Mỹ tìm giúp mình một nơi đủ an toàn trong giai đoạn khó khăn sắp tới.
Hai người tâm sự một lúc lâu, Kiều Lệ cũng kể cho Tư Mỹ kha khá những chuyện năm xưa, chị hết kinh ngạc rồi bật khóc, nhưng sợ bị người khác chú ý nên lén lau nước mắt đi, hứa với cô sẽ giúp đỡ cô đến cùng.
Lo đường chạy đã xong, Kiều Lệ đi vào nhà vệ sinh gọi điện cho Triệu Gia Viễn, trước khi rời đi vẫn còn một số chuyện cần giải quyết triệt để. Chất giọng trầm đặc vang lên trong loa điện thoại, dường như anh ta đang rất mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-can-chan-tinh-de-yeu-em/2478856/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.