"Là người nào?" Tích Mễ lập tức hỏi, nàng rất muốn biết là ai nhàm chán đến như vậy, mỗi sạp chỉ cần ăn một phần, cho dù ăn có nhiều hơn cũng chỉ được một con dấu.
Thêm nữa, không ngờ người này có thể ăn nhiều thịt nướng như vậy, mấy chục phần thịt nướng a, thậm chí có thể hơn năm mươi phần, mặc dù mình cũng có thể nuốt trôi, nhưng số lượng này quả thật khiến nàng há hốc mỏ.
"Chính là thiếu niên luôn ngồi lỳ chỗ này, từ lúc bắt đầu hắn đã ở đây, ăn một mạch, ăn sạch thịt nướng của ta." Lão bản nhìn về vị trí Bộ Tranh vừa nãy còn ngồi.
"Vừa mới ngồi ở đây, tên tiểu tử kia sao?" Tích Mễ phản ứng có chậm thì cũng có thể biết, thiếu niên đó chính là Bộ Tranh, chỉ bằng hai điều kiện vừa mới ngồi đây và ăn một mạch, cũng chỉ có Bộ Tranh là phù hợp.
Thời điểm vừa mới đến, nơi này tựa hồ chỉ có một mình Bộ Tranh, mà đồng thời, hắn là người ăn thịt nướng cuối cùng rời đi.
"Là hắn sao?" Thượng Quan Tiểu Muội chỉ vào Bộ Tranh còn đang ở sạp bên cạnh nói, tuy rằng nàng cơ hồ khẳng định chính là Bộ Tranh, nhưng tin tức này có chút chấn động, khiến nàng không thể không xác nhận.
"Ừ, chính là hắn." Lão bản gật gật đầu.
"Vậy giờ phải làm sao, không có gì cho ta ăn sao?" Tích Mễ hỏi.
"Chỗ của ta không còn, ngươi đến nơi khác ăn đi." Lão bản lắc đầu nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo/2918482/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.