Trong Vô Hạn Giới,
“Tiền bối, thi thể của Thiên Dực Linh Xà ở đây rồi, mời tiền bối nhìn xem có thể có được manh mối của Hồn Linh không?” Lê Dương đứng chắp tay cúi đầu hỏi.
“…”
“Ài, tiểu tử này, khí tức của Hồn Linh còn sót lại trên thi thể con yêu thú này là đúng. Nhưng quá yếu ớt, chắc chắn con yêu thú này khi còn sống chưa từng tiếp xúc với Hồn Linh, khả năng lớn chính là kẻ đã giết con yêu thú này liên quan đến Hồn Linh.”
“Từ khí tức của Hồn Linh trên con yêu thú này ta không thể xác nhận phương hướng hay bất cứ điều gì của Hồn Linh được, tiểu tử…”
Nói đến đây âm thanh của lão giả thần bí kia im bặt, vì… mặt của Lê Dương đã trắng bệch, cả người lùi về sau mấy bước, có chút đứng không vững. Không phải là hắn còn thương thế trong người, nhưng hắn… hắn gây thù với cả một tông môn, đánh sống đánh chết vì một cái xác mà không thu được gì cả! Quá uất ức, quá bắt nạt người khác!
“Tiền bối không thể phân biệt rõ một chút được sao?!” Lê Dương gầm thét, hắn quá vất vả a!
“Hừ! Có gì mà gào lớn vậy, bọn tiểu tử kia chỉ một ngón tay của ta đã có thể diệt hết rồi! Ngươi có gì mà như chết cha chết mẹ vậy?” Lão giả thần bí hừ nhẹ nói.
“Ngươi… Ngươi… Phụt!!!”
Lê Dương run run tay chỉ vào không trung, nói không lên lời rồi phụt máu ngất đi. Đến khi tỉnh dậy hắn đã lại ra bên ngoài không gian Vô Hạn giới rồi.
Hắn biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-bo-kiem-tien/1148104/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.