Chị Khương cảm thấy Giang Thạch có gì đó là lạ, nhưng vẫn chưa ngờ tới việc nguyên nhân lại đến từ phía Giản Dịch.
Chị nghĩ chẳng qua là vì Giang Thạch đang mải nghĩ ngợi gì đó, nên cậu mới không cẩn thận ấn nhầm nút mà thôi.
Kí hợp đồng xong, lúc ra ngoài chị Khương rất ngạc nhiên, vì bọn họ lại lần nữa chạm mặt nhóm Giản Dịch.
Tuy không thân thiết lắm, nhưng dù gì cũng đã gặp nhau vài lần nên phép lịch sự tối thiểu vẫn phải có. Chị Khương đành dẫn Giang Thạch qua chào hỏi anh.
Tạo quan hệ vẫn tốt hơn là làm lơ rồi lưu lại ấn tượng xấu cho người ta chứ, dù Giản Dịch có không ở trong giới giải trí cũng thế thôi.
"Chào anh Giản, lại gặp nhau rồi". Chị Khương cười nói.
Giản Dịch cười lại với chị, sau đó hơi nghiêng đầu, tầm mắt lướt qua người chị Khương, nhìn sang Giang Thạch: "Bạn nhỏ này hình như không muốn gặp tôi lắm thì phải, đến thang máy cũng không cho tôi đi cùng".
Biết anh đang đùa nên chị Khương định đáp lời, nhưng chưa kịp mở miệng đã nghe Giang Thạch cuống quýt thanh minh: "Không phải đâu! Không phải đâu, đó là em lỡ ấn nhầm thôi!".
Giản Dịch nhướng mày, túm ngay dáng vẻ hãi sợ ấy vào trong mắt. Anh vừa chạm mắt cậu một cái thôi là tên nhóc kia đã cuống quít rụt mắt lại rồi.
Biểu hiện rất khác so với hai lần trước gặp anh.
Hai lần kia lúc nào Giang Thạch cũng nhìn Giản Dịch, hơn nữa còn nhìn rất ngang nhiên, dù có hơi thẹn thùng xấu hổ nhưng vẫn quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-vi/1342265/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.