Sáng sớm tỉnh dậy, Biên Ý đã nghe tiếng Khấu Lệ đang gọi điện thoại.
Hắn trò chuyện bằng ngôn ngữ của quốc gia họ đang ở, y chỉ hiểu được đại khái.
Khấu Lệ nói, hôm nay hắn không khỏe nên tạm nghỉ ngơi thêm một ngày, đến mai hẵng lên núi tuyết.
Y không nghe được lời đáp lại từ đầu dây bên kia.
Biên Ý chỉ nhìn chằm chằm vết xanh tím bị Khấu Lệ siết ra từ hôm qua trên cổ tay mình, hung hăng trợn mắt.
Thực ra giờ y đã tin rồi, rằng ngày trước hắn đã kìm nén biết bao nhiêu.
Một khi đã điên lên thì người đàn ông này chỉ muốn gặm y cho bằng sạch, tới xương tủy cũng không tha.
Nhưng nghĩ về mình – Biên Ý nhắm mắt, mặt nóng bừng, y hơi bực bội. Hình như y cũng chẳng kém Khấu Lệ là bao.
Giờ tỉnh táo lại, y không dám tin kẻ hôm qua chính là mình.
Khấu Lệ cúp máy.
Biên Ý cảm giác được hắn đã đứng dậy, đệm giường mềm mại thoáng lay rồi quay về yên tĩnh như lúc đầu.
Sau đó trong phòng vang lên tiếng bước chân dần đi xa, rồi lại nhanh chóng trở về.
Biên Ý mở to mắt, quả nhiên y thấy được góc áo Khấu Lệ.
Hắn bước tới bên mép giường, ngồi xổm xuống. Biên Ý nhìn vào mắt hắn.
Khấu Lệ chẳng nói gì, chỉ đặt hòm thuốc trong tay xuống sàn rồi cầm một lọ thuốc lên, dùng tăm bông chấm nước thuốc rồi kéo phần cổ tay xanh tím của Biên Ý ra ngoài.
Nước thuốc lành lạnh được bôi lên da, ba giây sau dần trở nên nóng rực.
Biên Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-vi/1342258/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.