Thang máy chở theo Biên Ý đi thẳng xuống, chẳng biết có bao nhiêu tầng mà nó mãi không dừng lại.
Biệt thự phía trên nằm ở nơi xa xôi vô cùng, Khấu Lệ dẫn y tới đây, đi cùng còn cả Giản Dịch tự xưng là bạn hắn nữa.
Biên Ý không hỏi nhiều, y chỉ muốn tận mắt nhìn thấy Quan Hi.
Có lẽ do đợi thang máy xuống lâu hơn y nghĩ, nên Biên Ý không nhịn được mà nhớ về đêm qua.
Đêm qua y ngủ cùng Cây Nhỏ, ba người ngủ chung một giường.
Biên Ý cứ ngỡ mình sẽ không ngủ được, nhưng không ngờ y vẫn ngon giấc vô cùng.
Nửa đêm Cây Nhỏ đạp chăn, Biên Ý mới tỉnh giấc. Khi dém chăn lại cho bé con, y đụng trúng một cánh tay lạnh lẽo.
Đó là Khấu Lệ.
Thực ra, nửa đêm tỉnh dậy mà thấy bên cạnh là một đôi mắt đen nhánh nhìn mình không chớp thì ai cũng thấy sợ hãi vô cùng, đặc biệt là khi trong cặp mắt ấy chẳng chứa cảm xúc gì.
Nhưng đây là Biên Ý. Y đã trải qua quá nhiều việc, tới mức chẳng hề sợ hãi khi thấy Khấu Lệ nửa đêm không ngủ mà đi nhìn y chằm chằm.
Ngược lại, trong lòng y còn nảy ra ý nghĩ: Một ngày nào đó, mình sẽ lôi theo tên này cùng chết.
Cây Nhỏ đã được đắp chăn đàng hoàng lại trở mình, một cẳng chân gác lên người Biên Ý.
Y sờ khuôn mặt mềm mại của bé con rồi chìm vào giấc ngủ thêm một lần nữa, đêm ấy hết thảy đều bình an.
Thang máy dừng, không có giọng thông báo.
Cửa thang máy nhanh chóng mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-vi/1342247/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.