“Cậu giãy dụa cũng vô dụng, tốt nhất đừng nhúc nhích, có thể tôi sẽ suy nghĩ cho cậu chết thoải mái một chút.” Theo lời nói của mình, nhìn Hạ Mộc giãy dụa càng thêm kịch liệt, La Khắc không khỏi càng tăng thêm sức mạnh giữ chặt Hạ Mộc.
Thoáng nhìn Hạ Mộc đau đến nhăn lại hai hàng lông mày, khuôn mặt tái xanh, La Khắc càng cười càng thỏa mãn. Niệm chú ngữ, trong tay lập tức xuất hiện một chiếc dao găm sắc bén.
Cầm dao găm, La Khắc chậm rãi đưa lại gần Hạ Mộc.
Thoáng nhìn dao găm trên tay La Khắc, Hạ Mộc sợ hãi trừng lớn hai mắt. Cố gắng vận dụng sức mạnh của toàn thân đẩy gã đàn ông đang giữ lấy mình, sau một phút trên lưng liền cảm giác được một sự đau nhức không thể nào diễn tả nổi. Biết rõ hiện giờ không phải lúc để kiểm tra vết thương, Hạ Mộc cắn chặt môi chạy về phía trước cửa. Mắt thấy còn một chút nữa đã chạy đến ngoài cửa, lại lần nữa bị một cánh tay bắt lại.
Không nghĩ tới, người đang đau đến toàn thân run rẩy lại có sức đẩy gã ra, La Khắc sau một giây sửng sốt rất nhanh phản ứng lại, giơ lên dao găm đâm về phía sau lưng cậu. Nhìn máu rất nhanh sẽ chảy ra, đang chuẩn bị kéo xuống, thì bị một dòng khí mạnh mẽ đánh văng.
“Ặc.” Xóa đi vết máu bên khóe môi, La Khắc nhìn theo thân ảnh, thoáng nhìn qua chỗ tay áo bị rách, trên cánh tay gầy mỏng là thân rắn màu bạc, khóe miệng cong lên một nụ cười giễu cợt.
“Trách không được, hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tinh-quan-su/1354627/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.