Hiệu trưởng thấy cả Thịnh Nam và Hạ Đình đều diễn theo ý mình thì cười như được mùa. Ông ta bắt đầu dùng khả năng diễn thuyết của mình để khiến cho mấy người ở dưới khán phòng quên đi chuyện vừa rồi. Chẳng mấy chốc mọi người đã bị cuốn vào câu chuyện của ông ta, buổi hội thảo lại được tiếp tục như chưa từng có gì xảy ra. Hạ Đình nhân cơ hội đó định chuồn đi nhưng vừa mới quay người đã bị Thịnh Nam kéo trở lại. Anh đưa cô đi về phía ghế ngồi sau đó cố tình nói lớn.
“Nếu như cô bé sinh viên này đã muốn học hỏi kinh nghiệm từ tôi thì hãy ở lại đây đi. Tôi nghĩ mình cần phải đáp lại tấm thịnh tình này, nên việc ngồi giao lưu với các khách mời chính là cơ hội mà tôi muốn dành cho cô ấy. Hiệu trưởng thấy thế nào?”
Lời anh nói vừa hợp tình lại vừa hợp lý, ai có thể cãi được nên Hạ Đình bị giữ lại ngồi giữa cả đám người lạ mặt.
Họ hỏi nhiều, nói cũng nhiều. Ban đầu Hạ Đình còn có hứng thú nghe vì đúng là các khách mời chia sẻ rất nhiều kinh nghiệm có ích nhưng dần dà cô thấy chán, bắt đầu ngủ gà ngủ gật cho đến tận khi kết thúc. Lúc giọng nói oang oang của hiệu trưởng vang lên, Hạ Đình mới giật mình ngồi thẳng dậy, ngơ ngác nhìn quanh.
“Thứ cần chia sẻ thì nhiều mà thời gian có hạn, chúng ta đành phải hẹn các khách mời dịp khác vậy.”
Sau câu nói của hiệu trưởng, các khách mời lần lượt đứng dậy, chào hỏi nhau rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tinh-co-dau-bi-thay-the/905575/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.