Tâm Từ cảm giác nàng đang đứng, nhưng chẳng biết đang đứng ở địa phương nào. Bóng tối bao trùm lấy toàn bộ mí mắt, dù nàng đã cố gắng mở căng cũng không thể tìm thấy một mảnh quang minh.
Tâm Từ không dám cử động chôn chặt đôi chân đến tê rần, lỡ như phía trước có thể là vực thẳm, phía sau có thể là đầm lầy, nàng chỉ cần sai một bước lập tức bị chúng nuốt chửng, tính mạng sẽ không còn.
Chết đều có thể, nhưng nàng muốn chết một cách bình thường. Sinh lão bệnh tử kiểu như vậy. Nhưng chính là hiện tại thần trí ngày càng mơ hồ, thật sự không được, nàng không muốn chết.
Tâm Từ cắn môi tự trấn an bản thân nàng phải tỉnh táo, một lần nữa nhìn quanh, bầu không khí u ám không biết từ đâu xuất hiện. Từng đợt hàn khí len lỏi từ dưới chân thẳng đến sống lưng, lượn lờ vuốt ve nàng cơ thể khiến nàng không khỏi rùng mình.
Một cái cảm giác ớn lạnh chạm vào sau gáy, Tâm Từ sợ hãi ôm lấy bờ vai cổ rụt hết sức có thể, nàng thật sự sợ hãi, nàng cảm thấy nếu như nàng buông lỏng cảnh giác, bỏ đi sự đề phòng, hắc ám sẽ lập tức kéo nàng vào trong, một đi không thể trở lại.
Nhưng hiện tại dường như nàng đang bị nó chơi đùa, từng chút từng chút một mà ngậm nhắm nàng thần trí đến khi nàng kiệt quệ không còn sức kháng cự. Ăn sạch lấy nàng.
Tâm Từ nghĩ đến không khỏi giật mình, bàn chân vô thức lui về một bước, dưới chân tạo thành một vòng tròn đọng nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-tam/548456/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.