Phương thức thương lượng này thật sự quá tuyệt, xem ra Phó Lập Quần vẫn chưa bao giờ coi mình là người ngoài, trong lòng Dư Hạo vô cùng cảm động.
Phó Lập Quần nói: "Trừ khi tuyệt giao, không thì hai đứa tụi bây đừng nghĩ vứt được tao."
Chu Thăng thật sự hơi cáu kỉnh, đành phải nói: "Được được, thôi vậy, mỗi ngày bọn tao đi thuê phòng bên ngoài, cả đêm 200, một tháng cũng đắt gần 6000, còn không phải giặt ga trải giường lẫn dọn dẹp nhà cửa."
Dư Hạo chỉ muốn cười, Phó Lập Quần lại đen mặt, dựa vào trên giường, Chu Thăng có chút buồn bực, cả ba người đều không hé răng.
"Anh trai à, cậu đừng nóng giận." Dư Hạo nói.
Phó Lập Quần ngẫm nghĩ, đột nhiên nói: "Này, thiếu gia."
"Sao?" Chu Thăng rất khó chịu, thế giới hai người của hắn cùng với bà xã yêu quý bị Phó Lập Quần quấy nhiễu bung bét rồi.
Phó Lập Quần nói: "Cả đám cùng thuê nhà đi, mang theo một người là tao được không?"
Chu Thăng: "......"
Dư Hạo: "......"
Chu Thăng: "Chẳng may bị Tiết Long kiểm tra phòng ngủ thì phải làm sao?"
Phó Lập Quần nói: "Mày vô nhân tính thế, bảo tao ở lại chỉ vì muốn để tao làm mật báo cho bọn mày à?"
Chu Thăng nói: "Tao không có ý này! Tao nói! Vốn dĩ không thể ngày nào cũng qua đêm ở bên ngoài!"
Phó Lập Quần nói: "Tao đi tìm phòng, mọi người ở cùng nhau, như vậy ok chưa? Tiền thuê nhà tao với mày chia đều, thuê căn nhà có hai phòng ngủ một phòng khách, tao ở phòng ngủ phụ là được."
Chu Thăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-mong/998583/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.