Quyển 2: Chichen Itza
CHƯƠNG 68. MẤU CHỐT
- -------------------------------------------
"Cô không thèm để ý sự phản đối của chị gái mình mà giúp đỡ Lâm Tầm." Lương Kim Mẫn nói, "Lúc ấy cô kiên định cho rằng, đây là bạn lữ trong linh hồn của cuộc đời cô. Mỗi một ngày ở bên cạnh ông ấy, cô đều cảm thấy ánh mặt trời xán lạn chiếu rọi ở trong tâm hồn, bây giờ nhớ lại, thật quá tốt đẹp. Dư Hạo, em nói cô không suy nghĩ cẩn thận, cô thực sự không hiểu, hoặc là nói từ sâu trong nội tâm cô, từ trước đến giờ cô đều không muốn thừa nhận bản thân hèn nhát, đúng là loại hèn nhát này, đã đẩy cô vào vòng lặp bi kịch của cuộc đời."
Trong phòng khách yên lặng, Dư Hạo không muốn khóc, lại nhịn không được mà khóc lên, y có thể đặt mình vào hoàn cảnh của người khác mà cảm nhận được, lúc đó Lương Kim Mẫn yêu Lâm Tầm như vậy, nghĩ đến bà ấy hiện giờ thì lại khổ sở vô cùng.
Hốc mắt Trần Diệp Khải cũng đỏ hoe, mơ hồ nghe thấy tiếng hít khí.
Chu Thăng nhìn Dư Hạo, Lương Kim Mẫn rút tờ giấy ra đưa cho Dư Hạo, mỉm cười nói: "Thật sự xin lỗi, cô không nên nói như vậy."
"Không." Dư Hạo vội nói, "Em xin lỗi, cô Lương, là em nói năng quá tự phụ."
Lương Kim Mẫn nói: "Tới đây, ăn chút chocolate." Nói xong lại lấy chocolate cao cấp từ dưới bàn trà ra, chia cho bọn họ.
"Cô cùng Lâm Tầm giúp đỡ lẫn nhau rồi cùng nhau rời khỏi quê nhà, đến San Francisco học tập, giống như nói lời thề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-mong/998550/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.