Trong mấy ngày liên tiếp, học viện có vẻ trở nên yên tĩnh một cách dị thường. Sự rời đi của Trần Diệp Khải dường như không gây ra quá nhiều sóng gió, nhưng Dư Hạo lại cảm thấy được rằng trong hai lớp mà Trần Diệp Khải phụ trách, mọi người đều đang thảo luận riêng. Dư Hạo luôn cảm thấy có gì đó không đúng ở đây, nhưng y lại không nói ra được cái gì không đúng.
Sau khi ra khỏi Chichen Itza, thái độ của Chu Thăng cũng đột nhiên trở nên kỳ lạ. Mỗi lần hắn nhìn Dư Hạo đều như muốn nói điều gì đó, hắn cũng ít bày trò đùa giỡn, nhiều lúc không hiểu sao hắn lại tức giận một cách khó hiểu, giống như luôn kìm chế chính mình không cãi nhau cùng với Dư Hạo vậy.
"Cậu không vui à?"
"Không." Chu Thăng trả lời trước sau như một, "Chơi game không?"
"Thật sự không tức giận gì à?" Dư Hạo quan sát vẻ mặt Chu Thăng.
"Không mà, cậu muốn nói điều gì hả!" Chu Thăng nói, "Sao cậu lại cảm thấy tôi đang tức giận? Tôi cũng không phải một thùng thuốc nổ!"
Và Dư Hạo cũng quan sát Chu Thăng khi nói chuyện cùng với những người khác, vẫn là dáng vẻ vừa nói vừa cười ấy. Lúc trước Chu Thăng có nói sẽ nấu cơm cho y ăn, sau đó hắn thật sự nấu cơm cho Dư Hạo ăn, hắn còn dùng bìa cứng được xử lý đẹp đẽ gọn gàng để làm một bảng thực đơn trong phòng ngủ, để Dư Hạo dễ dàng gọi món ăn.
"Thật sự được phép gọi món ư?" Dư Hạo dùng vẻ mặt khó tin nói.
"Chọn đi!" Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-mong/998541/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.