Một lão tăng, võ công thâm hậu như Khô Trúc thiền sư mà phải giật mình là chuyện không vừa. Tống Nguyên ngạc nhiên hỏi:
- Có gì mà đại sư kinh động thế?
Khô Trúc thiền sư chậm rãi đáp:
- Hiện nay Chử Tuấn Dương không phải là kẻ có thể coi thường được, hắntrở nay nguy hiểm từ khi khổ luyện „Nguyên Nguyên Ma Kinh" thành thạo.Lúc này tiểu tử nhà ngươi chưa phải đối thủ hắn đâu. Sự mất tích của vợchồng „Võ lâm Thánh giả " đời trước, nghe nói cũng chết dưới tay ChửTuấn Dương.
Tống Nguyên chột dạ:
- Hắn luyện được „Nguyên Nguyên Ma Kinh" ?
- Chính thế…
- Lẽ nào trong thiên hạ co đến hai bộ „Nguyên Nguyên Ma Kinh" sao?
- Chỉ có một bộ, đã rơi vào tay Chử Tuấn Dương. Võ công của hắn cao tớimức không thể tưởng tượng nổi. Bởi vậy, nếu trong một lúc tiểu tử nóngnảy, chỉ biết dựa vào dũng khí nhất thời, thì khó thành đại sự, mà tínhmạng cũng khó giữ.
Lời nói của Khô Trúc Thiền sư làm Tống Nguyênthấy rối trong đầu. Bởi khi ở dưới „Động Không Đáy" chàng đọc được tờgiấy của Thiên Ảo Tử có ghi rằng „Tam Ôn Luyện Ma Kinh", tại sao bây giờ còn có một bộ Ma Kinh trong tay Chử Tuấn Dương?
Trong lúc Tống Nguyên cúi đầu suy nghĩ thì Khô Trúc Thiền sư lại lên tiếng dõng dạc:
- Việc hôm nay của phái Côn Lôn phải do người của Côn Lôn về giải quyếtvới tiểu tử. Lão nạp có lời khuyên tiểu tử nên kết nhiều bạn lành, tránh xa kẻ địch dữ.
Giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-chung/2764902/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.