🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rời khỏi dòng song, Tống Nguyên thấy lòng nóng như lửa đốt. Xa xa đãthấy dạng núi Mã Phát, mừng vui vô hạn, lướt mình đi thật nhanh…



Chàng thầm khấn nguyện :



- Cầu troèi đừng xảy ra chuyện gì cho Ái Mã.



Tay thò vào bọc, rờ lại cây "Vạn niên Hàn Băng Thảo" rồi phi hành vun vút lên núi.



Chàng chỉ mong đến ngay hang đá, nơi chàng đặt Ái Mã nằm trong đó.



Hang đá kia rồi…



Nhưng tảng đá lớn chàng chặn kín cửa hang sao lại đã nhích qua một bên thế kia ?



Tống Nguyên kinh ngạc, nghĩ nhanh trong đầu : "Không lẽ tự nhiên Ái Mã có thể tỉnh lại và mở cửa hang ?"



Còn cách vài mươi trượng, Tống Nguyên đã kêu lên : "Ái Mã, Ái Mã…"



Chỉ có tiếng vang phản hồi từ vách đá, không có ai trả lời chàng.



Bóng chiều đã phủ xuống, quang cảnh hoàng sơn càng thêm nặng nề u ám đến não lòng.



Như một mũi tên, Tống Nguyên phóng vèo vào hang. Trong b óng tối mờ mờ, lòng hoang trống hoắc.



Ái Mã, ôi.. Ái Mã đâu rồi ?



Chàng vò đầu, bứt tóc, kêu rống lên :



- Ta về chậm mất rồi, ôi quá chậm.



Chàng muốn phát điên lên được, vì số phận của Ái Mã. Khả năng nàng tự tỉnh ra cũng có thể…Nhưng tác dụng của "Mê Hồn Khoái Hoạt Phấn" sẽ biến nàngthành một dâm nữ chốn giang hồ…



Trời ơi sao trời già cay nghiệt. Ta vào sinh ra tử để tìm thuốc quý về đây cứu nàng… Thế mà hồng nhân giờ đã biệt

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-chung/2764895/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đoạt Hồn Chung
Chương 23: Tuyệt tích mân côi hoa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.