Thời gian trôi đi khá lâu ……….
Tống Nguyên dần dần tỉnh lại, nhưng vẫn chưa mở mắt ra, bởi tâm thần chưa tỉnh táo.
Chàng chỉ cảm thấy có vật gì mềm ấm nằm trong vòng tay chàng. Mũi Tống Nguyên ngửi thấy mùi thơm như hoa lan. Mặt nóng bừng lên, bởi có gì đó mềm, di động…..
Mỗi lúc Tống Nguyên càng tỉnh táo thêm. Bên tai chàngnghe một nhịp thở gấp gáp. Hai vai chàng như có con rắn quấn, một thânthể nóng hổi áp chặt vào mình chàng.
Rồi một cảm giác đê mê khiến chàng mở mắt. Tống Nguyên nhận ra đôi môi hồng đàng gắn sát vào môi mình.
Chàng giật thót tim, nhưng đồng thời cũng cảm thấy sung sương, kêu lên khe khẽ:
- Ôi, Ái Mã!
Thật vậy, công chúa Ái Mã không xiêm áo, toà thiên nhiên tuyệt đẹp đang nằm trong tay chàng.
Lửa dục bừng lên.
Nhưng Tống Nguyên đã kịp thời tỉnh ngộ. Chàng tự nghiêm khắc với chính bản thân phải tránh xa sự tà dâm bất chính.
Tống Nguyên nói thầm:
- Không, ta không được bậy bạ. Công chúa Ái Mã bị Mê Phấn kích dâm, làmmất lý trí, ta không nên làm quấy. Ta yêu nàng, nhưng tình yêu phảitrong sáng như trăng rằm….
Định thần rồi….
Tống Nguyên xô mạnh thân thể Ái Mã ra.
Công chúa kêu lên một tiếng, đôi mắt mở trò, rồi lại lăn vào mình Tống Nguyên ôm chặt.
Một luồng hơi nóng lan toả khắp Đơn Điền khiến Tống Nguyên muốn xuôi tay.Nhưng lý trí và tinh thần cao thượng vẫn mạnh hơn. Chàng đã chiến thắngđược dục vọng tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-chung/2764885/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.