“À, vâng!” Thịnh Thế liên tiếp gật đầu hai cái, liền quỳ trên mặt đất, thận trọng đặt Cố Lan San nằm ngang trước mặt của mình, ngẩng đầu lên, nhìn Tôn Thanh Dương vội vàng thúc giục: “Cô nhanh lên một chút, mau xem rốt cuộc cô ấy thế nào!”
Tôn Thanh Dương cũng không so đo với Thịnh Thế, liền trực tiếp ngồi xổm dưới đất, nhẹ nhàng vươn tay đặt lên mạch cổ tay của Cố Lan San.
Bà xuất thân từ bác sĩ Trung y, bắt mạch là việc bà tinh thông nhất, dưới tình huống bình thường thì không có vấn đề gì, Tôn Thanh Dương cũng có thể nhìn ra được.
Chỉ là, mạch tượng lúc này của Cố Lan San khiến Tôn Thanh Dương có chút giật mình.
Rất giống với mạch tượng mang thai, nhưng lại rất yếu, khiến cho bà không cách nào xác định, trừ chuyện đó ra thì Cố Lan San hoàn toàn không có vấn đề gì khác.
Thịnh Thế ở bên cạnh gấp đến độ trên trán cũng vả một lớp mồ hôi, nhìn dáng vẻ Tôn Thanh Dương không nói tiếng nào chỉ là nhắm mắt lại trầm tư, không nhịn được lên tiếng thúc dục gấp rút nói: “Rốt cuộc Sở Sở thế nào?”
“Sở Sở không có việc gì chứ?”
“Sở Sở......”
Lúc này, Tôn Thanh Dương mới nhẹ nhàng thu tay về, liếc mắt nhìn Thịnh Thế, trực tiếp nhìn về phía Sở Bằng: “Anh đi chuẩn bị xe.”
Sau đó nhìn về Thịnh Thế: “Cậu ôm cô ấy, bây giờ cùng tôi đến bệnh viện, tôi sẽ kiểm tra cho cô ấy.”
...
...
Ở trên xe, Tôn Thanh Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241889/chuong-932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.