Edit: Thu Lệ
Cố Lan San vô cùng có kiên nhẫn xưa nay chưa từng thấy, cũng không có vẻ gì là không nhịn được, thời gian từ từ trôi qua như dòng nước, cuối cùng Vương Giai Di cũng nín khóc mà bật cười ra tiếng, sau đó giơ tay lên đưa về phía tay của Cố Lan San.
Hai cô gái cùng trang lứa, hai bàn tay mềm mại nhẹ nhàng giao lại với nhau, Vương Giai Di nhìn Cố Lan San, suy nghĩ trong chốc lát, liếc đầu, nói: “Thành thật mà nói, Cố Lan San à, tôi cảm thấy tính tình của cô cũng tạm được......”
Vốn dĩ, Cố Lan San đang nhàn nhã đứng trước mặt Vương Giai Di, bỗng nhiên thân thể nhẹ nhàng lắc lư, sau đó cả người mềm nhũn như không có hơi sức, ngã xuống.
Cũng may Vương Giai Di đã kéo tay Cố Lan San, cố gắng hết sức kéo lên vai mình, chống đỡ toàn bộ sức nặng của Cố Lan San: “Này, Cố Lan San, cô đừng làm tôi sợ nha, tôi chỉ mới khen cô một câu, cô đừng để chỉ số ấn tượng của tôi với cô rơi xuống nhanh chóng!”
“Này này này, Cố Lan San, cô đừng nhắm mắt......” Vốn cho là Cố Lan San đang giả bộ, Vương Giai Di càng nhìn càng cảm thấy có gì đó không đúng, trong lúc bất chợt liền lắc lắc thân thể Cố Lan San, nhẹ nhàng lắc lư, sau đó phát hiện cô thật sự ngất đi, cô ta cũng có chút khẩn trương nhìn mọi người xung quanh, lên giọng hô: “Này này này, ở đây có người ngất xỉu...... Các người đừng chỉ lo uống rượu, nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241888/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.