Cô thật sự là mới vừa bị người ta khi dễ, cho nên, trong điện thoại, Thịnh Thế vội vàng hỏi cô:
“Sở Sở, em làm sao vậy?”
Ngay khi nghe câu đó, cô liền không nhịn được, lập tức cầm điện thoại “oa” một tiếng, bắt đầu khóc.
Thịnh Thế đang ngồi trong phòng, lập tức nổi lửa bừng bừng, vốn là anh đang cùng Hạ Phồn Hoa uống rượu, lập tức liền đem ly rượu quăng xuống đất một cái “pằng”, sau đó liền đứng lên:
“Sở Sở, em đừng khóc, em bị ai khi dễ?”
“.....”
“Sở Sở, đừng khóc, nói cho anh biết, anh giúp em xả giận.”
Cố Lan San chỉ là khóc và khóc, khóc một lát, mới hít mũi nói:
“Nhị Thập, anh mau lại đây a!”
Lúc này Thịnh Thế mới lập tức tỉnh táo lại, anh cứ mãi ở đây hỏi nhăng hỏi cuội cái gì, cô không phải là đi toilet rồi bị khi phụ sao? Thế nào mà anh còn đứng hỏi?
Ngay lập tức, Thịnh Thế nghĩ cũng không thèm nghĩ, đi nhanh ra cửa, bởi vì bước chân có chút gấp gấp, chân đụng vào phiến đá cẩm thạch trên bàn, chân bị đụng đau đến mức thiếu chút nữa anh quỵ xuống đất, tư thái cực kỳ nhếch nhác, chạy đi ra ngoài.
Thịnh Thế chạy ra cửa rồi, giống như là nghĩ tới điều gì, liền quay đầu, lại quay trở về, cầm lên một chai gun salute hoàng gia vừa mới mở, lại chạy đi.
Mọi người trong phòng cũng đều nghe được lời Thịnh Thế mới nói, biết là Cố Lan San bị người ta khi dễ, họ cũng sợ Thịnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241814/chuong-895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.