Edit: Thu Lệ
Chỉ có riêng Dương Lan Phong mặc quân trang nghiêm túc cụp mắt đứng bên cạnh, bưng một ly nước nóng, từ đầu đến cuối không lên tiếng.
“Vậy, Nhị Thập, con tìm một thời gian dẫn Tiểu Lỵ đến đây đi, sau đó cùng cô ấy hẹn một ngày tất cả mọi người đều rảnh rỗi, người lớn hai bên gặp mặt một lần.”
“À, đúng rồi, Nhị Thập, nếu như con thật sự đã nghĩ thông suốt, muốn kết hôn với Tiểu Lỵ, con và Lan San hãy......”
Mẹ Thịnh nói đến một nửa liền dừng lại.
Không khí trong phòng hơi lạnh xuống.
Thịnh Thế làm như không có chuyện gì, nhìn tất cả mọi người trong phòng, nhàn nhạt mở miệng, “Con hiểu rồi, chỉ là đây là lần đầu tiên Triệu Lỵ kết hôn, tất cả nên làm theo thứ tự đi.”
Mẹ Thịnh thấy Thịnh Thế không có việc gì, bà liền lập tức cười lên nói: “Đúng vậy, đúng vậy, cầu hôn, đính hôn, ly hôn, chúng ta đều không bỏ sót gì cả.”
Thịnh Thế gật đầu một cái, không nói chuyện nữa.
Cầu hôn, đính hôn, ly hôn, ở giữa còn có một cái tết âm lịch, lăn qua lộn lại như vậy, có ít nhất nửa năm rồi.
Nửa năm...... Nửa năm...... Nói dài cũng không dài, nói ngắn cũng không ngắn, mang thai đứa bé, lúc nào cũng có thể.
Điều kiện tiên quyết là, bụng của Cố Lan San nhất định phải không chịu thua kém, hy vọng sẽ đứng về phía họ.
...
...
Buổi tối hôm đó, Triệu Lỵ thật sự được Thịnh Thế đưa đến phòng bệnh, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241765/chuong-870.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.