“Tình yêu chân chính, thật ra thì không phải là cháu yêu Hàn Thành Trì, cháu chỉ là yêu khi trẻ tự mình dệt nên. Nếu như cháu thật sự yêu Hàn Thành Trì, cháu sẽ bởi vì Hàn Thành Trì hôn môi cháu một lần, mà từ bỏ tình cảm đó hay sao?”
Là cha ruột của Cố Lan San, Sở Bằng thật tâm hi vọng Cố Lan San có thể tìm được hạnh phúc.
Tổng thể mà nói, thật ra thì ông rất hài lòng với Thịnh Thế.
Lần trước lúc Tô Kiều Kiều cùng Cố Lan San đồng thời vào cục công an, ông cũng đã cảm thấy, Thịnh Thế rất bao che Cố Lan San.
Anh đem Cố Lan San giao phó cho Thịnh Thế là tuyệt đối yên tâm.
Ông đương nhiên cũng biết rốt cuộc vì cái gì mà Thịnh Thế cùng Cố Lan San lại ly hôn, chỉ là những thứ kia cũng không tính là chuyện lớn.
Chỉ cần Cố Lan San thích, nhất định ông sẽ thỏa mãn mọi điều cô muốn.
Ông thiếu cô nhiều năm tình thương của cha như vậy cho nên ông cố đem hết toàn lực cũng sẽ cố cho cô cả đời hạnh phúc.
Từ lời nói của cô, ông cũng nghe ra ngoài Thịnh Thế yêu cô tận xương tủy, thì người nhăn nhó không chịu thừa nhận tình cảm chính là cô.
Chỉ là, thứ tình yêu này, bản chất là như thế, kẻ trong cuộc u mê.
Ông nghĩ, ông cần phải giúp Thịnh Thế một tay, hù dọa cô bé trì độn hay do dự này một chút.
Sở Bằng nhìn vẻ mặt Cố Lan San, lập tức trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241502/chuong-739.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.