Editor: Vạn Hoa Phi Vũ
Phần lớn, Thịnh Thế gặp Cố Lan San, sẽ ôm lấy, hết hôn rồi lại hôn.
Cố Lan San cũng không cảm thấy ghét, thậm chí cô còn thích.
Bởi vì Cố Lan San lo lắng thân thể Thịnh Thế cho nên cố gắng tránh việc Thịnh Thế ở bên ngoài quá lâu. Tối đa chỉ là một tiếng, cô sẽ giục anh mau về phòng.
Nói là một tiếng, nhưng thường thường, từ lúc cô mở miệng thúc anh đi, đến khi anh thật sự đi, cũng có thể tăng thêm nửa tiếng.
Sau khi Thịnh Thế trở lại phòng bệnh, nằm ở trên giường vẫn không ngủ, còn nhắn tin với Cố Lan San.
Mà Cố Lan San ở khách sạn trong bệnh viện, cho nên thường thường sau khi hai người tách ra, Thịnh Thế trở lại phòng bệnh, cô cũng đến phòng mình trong khách sạn, tắm rửa xong là nhận được tin nhắn của Thịnh Thế rất đúng lúc, sau đó cô liền hí hí hửng hửng nằm trên giường, nhắn tin trả lời Thịnh Thế.
Hai người nhắn tin không ngừng, giống như có chuyện nói không hết.
Có lúc, Cố Lan San nói đến đoạn buồn cười, sẽ một mình nằm trên giường cười khanh khách.
Thật ra thì hai người cũng không trò chuyện những nội dung gì, đại đa số nói là tới chỗ nào hay nơi nào, nói chuyện trời nam biển bắc.
Nhưng mà, dù vậy, có lúc, hai người vẫn còn có thể từ khi tách ra lúc trời vừa rạng sáng, hàn huyên tới năm giờ sáng ngày hôm sau, liên tiếp bốn giờ, đều không ngừng nghỉ.
Cuộc sống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241485/chuong-730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.