Edit: Thu Lệ
Cố Lan San nhìn một chút, thì có một cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế truyền đến, để cô có thể êm đẹp đứng ở chỗ này, toàn bộ đều nhờ vào anh.
Quân y đang làm kiểm tra, sau khi làm xong, ngẩng đầu lên, nói: “Anh vẫn còn sống, chỉ là tình hình vô cùng không tốt, có thể nguy hiểm đến tính mạng bất cứ lúc nào, đề nghị bây giờ vừa truyền máu vừa chuyển vào bệnh viện.”
“Nhưng bây giờ bệnh viện gần nhất xung quanh khu vực gặp nạn đã nhét đầy bệnh nhân bị thương, làm sao chúng ta có thể tạm thời liên lạc được với một bệnh viện?” Một nữ bác sĩ vừa đo huyết áp cho Thịnh Thế, vừa khó xử mở miệng.
Cố Lan San nghe nói như thế, lập tức hoảng sợ hoàn hồn, bây giờ Thịnh Thế rất cần bệnh viện, nhưng bọn họ lại nói bệnh viện thiếu hụt, lúc Thịnh Thế ở trong tình trạng nguy hiểm như vậy, anh cũng không chết, bây giờ anh lại càng không thể chết, cô phải cứu anh, sắp xếp bệnh viện cho anh, nhưng ở đây là khu vực gặp nạn, tính mạng của người khác d.đ/l;q;d cũng là tánh mạng, dù Thịnh Thế luôn được cưng chiều, cũng không thể ỷ vào quyền thế mà lấn hiếp người khác, Cố Lan San suy nghĩ một chút, thấy bên canh có một anh bộ đội chạy qua, cô liền lập tức ngăn cản: “Đồng chí bộ đội, thật xin lỗi, xin làm phiền anh một chút, xin hỏi anh có biết đồng chí Dương Lan Phong ở đâu không? Tôi có việc gấp cần liên lạc với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241454/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.