Thịnh Thế cảm giác tâm tình mình bây giờ khó có thể hình dung, anh nghĩ tới tối qua Cố Lan San đối mặt với sự trêu trọc và xâm nhập của mình không có bất kỳ phản kháng nào, anh mơ hồ cảm thấy có chút hy vọng, thế nhưng anh lại nghĩ đến chủ nhật này cô đến chỗ bà Hàn, trong miệng cô vừa tán dương Hàn Thành Trì như vậy, anh cảm giác mình như rơi vào trong bóng tối vô biên, làm thế nào cũng không tìm được đường ra.
Anh từ trước đến giờ đối với việc mình muốn, đều tràn đầy tin tưởng, trong tình thế bắt buộc, mặc dù thời điểm lúc ấy ly hôn, anh đã từng thật sự muốn buông bỏ ý niệm với Cố Lan San, đó là bởi vì anh hy vọng cô sống trong vui vẻ, sống tốt, nhưng đến cuối cùng, vì một lần cô chủ động hôn môi anh, nên anh lập tức bỏ ý niệm này đi.
Anh nghĩ, anh thả tự do cho cô, để cô sống cuộc sống cô muốn, cô rời Bắc Kinh, cô trở lại Bắc Kinh, anh đều không có bất kỳ can thiệp, anh lặng lẽ đứng sau lưng cô, nhìn cô, mãi cho đến khi cô chủ động gọi cho anh một cuộc điện thoại, gọi tới anh, để nhờ anh giúp cô một tay sắm vai chồng của cô, đi gặp Diệp Dao.
Cú điện thoại đó, giống như chìa khoá mở ra đè nén trong anh, để cho anh về sau, luôn muốn đến gần cô.
Cho tới bây giờ………..
Thịnh Thế nghĩ tới đây, sắc mặt trở nên có chút khó coi.
Cái này và ý tưởng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241313/chuong-643.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.