“Tới rồi, thật sự tới rồi.” Thịnh Thế vừa đáp lời, những vẫn không kết thúc, Cố Lan San liền bấm cánh tay của anh, bày tỏ bất mãn của mình, sau đó kiêu ngạo nói: “Nhanh lên một chút nha!”
Thịnh Thế “Ừ” một tiếng, hôn hít khóe môi cô một chút, nói: “Sở Sở, em đừng gấp, cái này không chịu sự khống chế của anh, cái này cần phải để cho người bạn nhỏ triển khai của anh kết thúc nha......”
Cố Lan San hừ hừ hai tiếng, cũng cảm thấy tốc độ của anh tăng nhanh, cô nhắm mắt lại, thân thể run rẩy, nói đứt quãng: “Vậy anh hãy hỏi người bạn nhỏ của anh một chút, lúc nào thì kết thúc hả......?”
Lời của cô còn chưa nói hết, đã cảm thấy trong cơ thể của mình dâng lên một luồng nhiệt nóng, sau đó người đàn ông phía trên lập tức nằm trên người cô.
Cố Lan San bị dòng nhiệt này đánh úp lập tức mất đi tất cả ý thức, từ từ nhắm mắt lại, bàn tay đang nắm lấy cánh tay anh cũng từ từ buông ra theo, ngủ mê man.
Thịnh Thế nằm trên người cô, thở hổn hển, sau một lúc lâu, hơi thở của anh mới từ từ ổn định lại, ngẩng đầu lên, nhìn cô gái đã mệt mỏi sức cùng lực kiệt lâm vào giấc ngủ, hôn lên trán cô một cái, liền đứng dậy rút khăn giấy, thu dọn thân thể hai người một chút, lấy quần áo bên cạnh mặc vào, lại qua loa mặc quần áo vào cho cô.
Cố Lan San nửa ngủ nửa tỉnh biết Thịnh Thế làm tất cả, nhưng toàn thân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241296/chuong-636.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.