Editor: Mèo (meoancamam)
Trong lòng Cố Lan San hồi hộp một chút, đánh bạo suy đoán mà hỏi: “Vậy tối hôm nay anh hẹn tôi tham gia buổi tiệc rượu từ thiện này, thực sự không phải là đòi nợ hộ tôi đi?”
Thịnh Thế nhìn đôi mắt của cô mà trở nên có chút ý cười, chỉ nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Lá gan của Cố Lan San càng lớn hơn, tay cô nắm chặt ly trà, nhích tới nhích lui, sau đó mới nói: “Thật ra là vì để tôi vui mừng, đúng hay không?”
Thịnh Thế không hé răng, nhìn thấy trong đáy mắt Cố Lan San luôn có cảm giác thiên sơn vạn thủy vẫn là tình. (*)
(*) thiên sơn vạn thủy vẫn là tình: ý nói người đi rất xa, qua nhiều núi nhiều sông vẫn luôn có tình cảm.
Cố Lan San bị ánh mắt kia của Thịnh Thế nhìn mà cả người có chút nóng lên, cô nhẹ nhàng cắn cắn môi dưới, chớp chớp mắt, lông mi dài như cánh bướm lập lòe, trong lòng lặng lẽ có chút khẩn trương mà nói tiếp: “Thực ra những chuyện này của Vương Giai Di đều là anh sắp xếp, đúng hay không?”
Đôi mắt Cố Lan San nhìn Thịnh Thế, đên như mực mà trơn bóng, giống như có một tầng hơi nước vậy, nhẹ nhàng hỏi: “Anh biết được Vương Giai Di mua quà tặng giống tôi mà để sau đó chị Ân Ân sẽ hiểu lầm tôi, lúc ấy còn thiếu chút nữa Ân Ân và Thành Trì bắt nạt cho nên anh muốn báo thù cho tôi, đúng hay không?”
Lúc này Thịnh Thế vẫn trầm mặc như cũ.
Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doat-hon-101-lan/2241262/chuong-618.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.